Lần này Nhược Huyên nghe thấy đáp án này lại không hài lòng, nàng cảm thấy Hiên Viên Thần Quân nói dối.
"Hiên Viên ca ca huynh lừa người!"
Hiên Viên Khuyết kinh ngạc nhìn về phía nàng, sao nàng lại nhận ra? "Không có, trong các loài hoa, ta chỉ thích hoa hiên."
Đây cũng là lời nói thật, hắn không thích hoa cỏ, chỉ quen biết mỗi một mình nàng.
"Muội không tin."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiên Viên Khuyết nhíu mày, hôm nay đóa hoa này hơi quấn người, rốt cuộc nàng bị đả kích lớn đến mức nào vậy?
Là ai đã nói gì với nàng?
"Thật mà." Hắn kiên nhẫn nói.
Rốt cuộc những loài hoa khác hắn cũng không biết, cũng chưa từng để ý, hoa trong mắt hắn đều giống nhau cả.
"Hiên Viên ca ca thích hoa hiên, tại sao không ôm muội, cũng không hôn muội?"
Hiên Viên Khuyết: "..."
Hôm nay, hắn thật sự đoán không ra trong đầu nàng đang nghĩ cái gì, liền dùng Thuật Đọc Tâm.
Nhược Huyên: Hiên Viên Thần Quân đang lấy lệ với mình, lừa mình! Loài người thích mèo thì sẽ ôm mèo vào trong ngực, lại cọ lại hôn. Hiên Viên Thần Quân lừa người, hắn chưa bao giờ ôm mình, cũng không hôn mình!
Hiên Viên Khuyết: "..."
Hắn day day giữa mày: "Muội bây giờ là người, không phải hoa, cũng không phải ch.ó mèo."
"Muội biết chứ!"
Nhưng mà cha mẹ, bà nội, anh trai, bác và chú, họ cũng là người, họ thích muội thì thường xuyên ôm muội, hôn lên má muội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5020313/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.