"Trước kia là trước kia, bây giờ chị họ các cháu mang lại hai đứa em trai, nhà họ Trương chúng ta có hậu rồi. Cậu mợ các cháu có nếp có tẻ, là người có phúc, ba đứa chị họ của các cháu cũng là người có phúc, không phải đồ lỗ vốn, sau này các cháu đừng có nói như vậy nữa." Bà Trương hoàn toàn không cảm thấy mình có gì sai cả.
Tư tưởng của bà chính là như vậy.
Nếu con dâu không sinh được con trai nối dõi, nhà họ Trương không có người kế thừa hương hỏa, toàn bộ gia tài sẽ thành của nhà người khác, thì ba đứa cháu gái chính là đồ lỗ vốn. Gia đình không có con trai chính là đem tiền tài đẩy ra cửa cho người khác họ.
Nhưng bây giờ đã khác, con dâu m.a.n.g t.h.a.i cháu trai song sinh, nhà họ Trương có hậu, gia sản có người kế thừa. Ba đứa cháu gái nếu được nuôi dạy tốt, tương lai gả vào nhà t.ử tế thì cũng là trợ lực cho cháu trai và nhà họ Trương.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Kết thông gia, đạo lý "kết tình giao hảo hai họ" chính là từ đây mà ra.
Tại sao bà lại nguyện ý gả con gái cho Giả Thế Kiệt - một thư sinh nghèo từ trong núi ra? Chính là vì thấy hắn ta có khiếu đọc sách, tương lai nếu có thể trúng tiến sĩ, làm một chức quan nhỏ, thì những kẻ cường hào ác bá biết nhà mình có người làm quan cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5020311/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.