Khắc hình lên ngọc vốn đã là việc rất khó, lại còn khắc sống động như thế, chuỗi vòng tay này mang ra ngoài tuyệt đối là vật báu vô giá, được người đời tôn sùng là tác phẩm truyền đời.
“Cảm ơn Hiên Viên ca ca!” Nhược Huyên đeo chuỗi vòng lên cổ tay nhỏ, ánh mắt tràn đầy vui mừng.
Từng hạt ngọc, nàng lặp đi lặp lại ngắm nghía tinh tế, càng nhìn càng thích.
Hoa cỏ huyên khắc trên hạt ngọc đều là nàng mà!
Hiên Viên Khuyết thấy nàng vui mừng ra mặt, khóe miệng bất giác hơi nhếch lên.
Chập tối sau bữa cơm tất niên, sân nhà họ Nhược náo nhiệt phi thường.
Hai con dê núi được đặt lên đống than nướng, do Nhược Hải phụ trách trông coi nướng dê, trước kia ở quân doanh hắn từng nướng rồi.
Yến Hiên Viên lão phu nhân, Hiên Viên Khuyết, Cổ chưởng quầy và cô Ngọc Hoa bao gồm cả Yến Hành cũng dẫn theo ba đứa trẻ cùng tới.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Họ vốn đến sơn trang để cùng Hiên Viên lão phu nhân và Hiên Viên Khuyết ăn tết, nếu Hiên Viên lão phu nhân đến nhà họ Nhược cùng đón giao thừa, thì họ cũng đi cùng.
Một đám người ngồi vây quanh lò nướng tạm thời được xây bằng gạch đất ăn thịt nướng.
Phía sau mọi người bày từng chiếc bàn dài, bên trên đặt các loại nguyên liệu nấu ăn, có cua hoàng đế, tôm hùm xanh, cá mú đỏ, hàu sống, bào ngư tươi, xiên tôm sú, râu mực, thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5019744/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.