Trương Khiêm che chắn trước mặt mấy đứa trẻ:
“Báo đi! Ta làm chứng, là ngươi động thủ trước! Nhược tiền bối chỉ đưa tay ra cản thôi.”
La Văn Chính: “...”
Hắn ta bị đ.á.n.h bay cả ra ngoài thế này mà gọi là cản á? Mấy đứa trẻ nhao nhao:
“Con cũng có thể làm chứng, là chú đ.á.n.h muội muội con! Cha con rõ ràng chỉ ngăn chú lại thôi!”
“Con cũng có thể làm chứng, là chú động thủ trước, tứ thúc con chỉ đưa tay ra đỡ, tự chú cố ý bay ra ngoài, định ăn vạ tống tiền!”
...
“Báo đi!” Nhược Thủy cười lạnh, chẳng thèm để tâm. Từ nhỏ đ.á.n.h nhau đến lớn, đền không biết bao nhiêu tiền, hắn còn lạ gì cách ra tay thế nào để mình đứng về phía có lý, hắn đâu có ngốc! Cho dù hắn có kiện lên trước mặt Hoàng thượng, hắn vẫn đúng.
Dương Kỳ Tương vội vàng kéo La Văn Chính, giảng hòa: “La huynh, bỏ đi!”
La Văn Chính tức giận hất tay hắn ta ra!
Dương Kỳ Tương đành phải ghé tai hắn ta thì thầm nhắc nhở: “Thiếu niên này nhìn hơi giống đại công t.ử của huyện lệnh mới đến.”
Sắc mặt La Văn Chính thay đổi liên tục, sao hắn ta không nói sớm? Rốt cuộc biết mình đuối lý, La Văn Chính không dám ho he gì nữa. Lần này coi như bỏ qua! Đợi hắn ta đỗ tú tài, đỗ đạt cao, làm quan rồi, hắn ta sẽ bắt Nhược Thủy phải chui qua háng mình làm chó!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4902729/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.