Lần theo địa chỉ đến Thư viện thành phố, mọi người hầu hết có mặt từ rất sớm, bao gồm Thư Ý, Nhĩ Tân, một vài sinh viên dãy giữa và Vĩ Thành. 
Trông thấy Thục Linh, Thư Ý rối rít vẫy tay, ngoại trừ Vĩ Thành toàn bộ đều phấn khởi chào đón. 
Thoạt đầu chỉ định lặng lẽ tiếp cận cậu thôi nhưng họ quá phấn khởi ngoài dự đoán, cô đành gượng cười bước qua. 
Liếc sang kế bên, Vĩ Thành khoác trên mình dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, chẳng thèm đáp trả ánh mắt, càng không mở miệng đoái hoài gì Thục Linh cho cam. 
Nếu là một tuần trước có lẽ sẽ xổ ra vài câu đá xéo rồi. 
Cả lũ tập hợp đông đủ bèn kéo nhau vào thư viện. Còn mỗi cậu đứng mé cửa như đang ngóng ai vậy. 
“Cậu không vào hửm?” Thục Linh hỏi. 
“Đừng quấn tôi, vào trong đi.” 
Vĩ Thành hời hợt đáp. 
Thục Linh thoáng nản lòng, nhẹ đảo mắt ngoái tai thể hiện chẳng nghe lọt lời, cố ý nán lại chút đỉnh. 
Song quan sát Thục Linh giây lát rồi thu hồi ánh mắt thăm dò, đứng ngay ngắn chẳng phàn nàn gì thêm. 
Cảm giác cậu ấy dễ tính hơn mọi khi… 
Án chừng đôi ba phút sau bắt gặp Nguyệt San từ xa tiến tới. 
Tim Thục Linh chợt hẫng đi một nhịp. 
Sao có thể thiếu Nguyệt San, người mà Vĩ Thành phải kiên nhẫn chờ đợi. 
Dẫu biết rằng chứng kiến đến cuối cùng cũng chẳng hề gì, nhưng điều đó khiến lòng tự tôn của cô bị tổn thương, lý trí mách bảo cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3495734/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.