Đợi Nguyên Khải toạ đàm với sếp xong suôi, Thục Linh lén nhìn thái độ cáu bẩn của anh mà lầm bầm, “Sếp mà còn không xem ra gì…”
Đồng thời bắt gặp ánh mắt Thục Linh, gương mặt anh bỗng chốc hoá dịu dàng bước sang, “Xong rồi.”
“Sếp nói gì?”
“Vụ truyền thông sẽ được xử lý, đừng lo.”
Đây là đáp án có thể lường trước, Thục Linh chẳng bất ngờ mấy.
Nguyên Khải là kỳ cựu được sếp nâng niu hết mực, hồi đầu còn từng rộ lên tin đồn sếp dốc hết tâm can bồi dưỡng anh, thế nên không lý nào chịu ngồi yên để kẻ khác loại bỏ gà cưng của mình.
Dù giữ anh và hầu như toàn bộ tổ chức khác thuộc thế giới ngầm luôn tồn tại hiềm khích bùng phát, sinh biết bao cớ sự thị phi suốt nhiều năm, chuốc thù về đếm chẳng xuể, bù vào đó - nơi anh đứng chẳng ai đủ thực lực mà tơ tưởng.
Nghe cứ giống ca sĩ hay minh tinh, đại loại vậy.
Tất nhiên cách so sánh này cũng chẳng sai, vị trí của anh trong thế giới ngầm gần tương đương minh tinh hạng A trên thực tế rồi.
Nguyên Khải ban nảy tay còn chả dám động, bây giờ đang gập người ngồi xuống ngay bên cạnh Thục Linh, khoảng cách cả hai kéo gần nhau đáng kể.
“Dạo này anh không nhận nhiệm vụ nữa, chuyên tâm chăm sóc bọn trẻ nên ông ấy có kêu ca một xíu.”
Thục Linh lặng thinh rão mắt, qua giây lát mới chậm mở miệng, “Anh còn trẻ, tiền kiếm bằng nghề này được rất nhiều, không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3488891/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.