Từ đầu đã chẳng nghe Thục Linh hé răng nữa câu, khiến cả gian phòng rơi vào căm lặng, duy nhất tiếng côn trùng bay vo ve là còn văng vẳng. 
Sau khoảng lặng ê chề ấy. Cô hơi nhỏm người rót trà, kết thúc cũng không làm thêm cử chỉ nào đáng kể. 
Yêu cầu “kiểm tra” được chuyển lời bởi tu nữ nhận tiền của Nguyên Khải - do đó họ nghĩ rằng nếu làm tốt thì sẽ có thưởng, và ngoan ngoãn chạy đến thư phòng nghiêm chỉnh xếp thành ba hàng thẳng tấp, đan tay giữa bụng dưới đầy trang nhã. 
Mãi tận mười phút sau, tiêu tốn bao nhiêu là năng lượng, đứng tới chân tê gói mõi vẫn chưa đợi được cô gái nọ hồi âm. 
Vài tu nữ thiếu kiên nhẫn, ngầm ướn người giãn gân cốt. 
Bỗng lúc này, cách một lớp cửa gỗ, tiếng động nặng nề khẽ vang dội. 
Phải biết thư phòng là nơi âm thanh khó tràn ra nhưng lại dễ lọt vào. Và mọi người hầu như đều phản ứng trước động tĩnh ấy. 
Lạch cạch-- 
Chưa chờ cảm xúc họ vơi bớt, một thanh âm dứt khoát rành rọt khác ngân lên - là tiếng khoá cửa. 
Tu nữ hoài nghi vai huých người bên cạnh hòng đùn đẩy ra ngoài. Có điều chẳng ai muốn tách khỏi hàng lối đi xem xét cả. 
Bấy giờ Thục Linh nâng mắt nhìn chén trà. 
Giây trước còn tự hỏi Nguyên Khải định làm gì, giây sau đã sành sỏi ý đồ của anh rồi. 
Đại khái anh dùng số tiền lớn làm mồi dẫn, lợi dụng “hiệu ứng đàn cừu” lôi kéo họ tự giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3472023/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.