Sáng hôm sau, Ngọc Phước Hải bảo thư ký cũ của mình lái xe đưa Bối Duy và Bối Thanh đến tập đoàn của Từ Lục Ngạn.
Hơn mười lăm phút sau, cả hai đứa đã đứng trước cửa tập đoàn Từ Thị. Bối Duy kéo tay Bối Thanh: “Chúng ta giấu mẹ đến đây, nếu mẹ biết thì có phải sẽ mắng chúng ta không?”
Bối Thanh ôm con gấu bông trong lòng, nắm lấy tay Bối Duy. Con bé rất thích con gấu bông này, đây là quà sinh nhật của Bối Lạc Lạc tặng cho con bé.
“Không sao đâu, chúng ta đi nhanh về nhanh, mẹ sẽ không biết được đâu.”
Bối Duy gật đầu. Hai đứa nhìn ngắm xung quanh một chút rồi đi vào trong. Từ Thị là một toà nhà lớn, ở những tầng dưới là khu vực trung tâm thương mại để mua sắm, từ tầng 15 trở lên mới là nơi làm việc của các nhân viên trong Từ Thị.
Bối Duy và Bối Thanh đi thang máy lên thẳng tầng cao nhất. Mấy nhân viên nhìn thấy hai đứa nhóc khả ái như vậy liền cúi xuống hỏi: “Bé à, hai em đến tìm ai thế? Trên này là khu vực làm việc, không phận sự không được vào đâu.”
Bối Duy và Bối Thanh nhìn nhau. Bối Duy lanh lợi tiến một bước về phía trước che Bối Thanh. Bối Thanh trầm tính cũng rất sợ tiếp xúc với người lạ, quá nhiều người vây quanh sẽ khiến con bé khó thở. Từ bé đến lớn gặp chuyện như vậy Bối Duy đều xông ra trước bảo vệ cho Bối Thanh.
“Cô có biết chú Từ không ạ? Từ Lục Ngạn ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644369/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.