Hôm sau, Bối Lạc Lạc rời khỏi nhà Mỹ Tiểu Yên rồi đến thẳng công ty. Đoạn thời gian này là thời gian trọng điểm của dự án. Bối Lạc Lạc muốn chuẩn bị một bản ra mắt tốt nhất sau đó mới đem lên sàn giới thiệu. Dự án này là bước kế tiếp để cô lấn vào thị trường thành phố. Hiện tại còn có sự đầu tư của Nam Khanh Hà, dự án tiến triển vô cùng thuận lợi.
Mà trong thời gian này, Bối Duy và Bối Thanh cũng bắt tay vào việc điều tra xem người bố kia là ai.
Buổi tối hôm đầu tiên ở lại nhà Ngọc Phước Hải, Bối Duy đã hỏi Ngọc Phước Hải: “Ông có biết bố của bọn con là ai không ạ?”
Ngọc Phước Hải giật mình. Ông không nghĩ đến hai đứa trẻ lại hỏi mình câu này. Bản thân ông biết nhưng làm sao có thể nói được. Bối Lạc Lạc cũng có lí do và lựa chọn riêng nên mới không nói cho hai đứa biết.
Ngọc Phước Hải xoa đầu Bối Duy, dịu dàng đáp: “Sao con không hỏi mẹ?”
Bối Thanh ôm một con gấu bông ngồi dựa vào tường, khẽ đung đưa chân.
“Mẹ không nói ạ, vì thế bọn con mới hỏi ông. Con biết là ông biết, ông nói với bọn con được không ạ? Bọn con cũng có quyền được biết bố mình là ai mà.”
Ngọc Phước Hải trầm ngâm. Ông biết hai đứa trẻ này có suy nghĩ trưởng thành hơn những đứa trẻ cùng lứa. Những đứa trẻ lớn lên không có đầy đủ sự yêu thương của bố mẹ thường sẽ hiểu chuyện hơn những đứa trẻ khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644370/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.