"Chuyện cứ như thế đi, cuối tuần này anh đưa em đi ra ngoài hẹn hò."
Diệp Dục Sâm dứt khoát nói lời cuối cùng, Tô Vãn lập tức bùng nổ: "Anh bảo chuyện cứ thế là thế nào? Tôi đã hứa đi ra ngoài hẹn hò với anh khi nào vậy?"
"Vậy em định ở nhà sao?" Hắn nghiêm túc hỏi, "Được rồi, để anh chuẩn bị, dù sao ở nhà cũng có mọi thứ, em muốn đọc sách hay xem phim thì đều có thể cả, sau đó anh có thể làm một số vận động nhỏ vô cùng tốt cho thể xác lẫn tinh thần."
Tô Vãn có chút đau tim vì câu đó.
Hóa ra thì hắn ta nói ở nhà khác nào đi ra ngoài à? Thực ra là cô không muốn hẹn hò cùng hắn mà.
Tên khốn này chuyển trọng tâm câu chuyện hay phết!
"Thôi bỏ đi, tôi nghĩ vẫn nên đi ra ngoài chơi."
Cuối cùng cô cũng thỏa hiệp, chọn cách đi chơi dễ chấp nhận và hợp lý hơn.
Dù sao cũng không có mấy lần như thế này, chịu đựng thêm mấy ngày nữa thì cô có thể hoàn toàn không gặp lại tên thối này nữa, coi như cho hắn hưởng sự ngọt ngào cuối cùng.
Sáng sớm hôm sau.
Tô Vãn tới trường học, dự được nửa tiết thì đột ngột bị chủ nhiệm kêu đi ra ngoài.
Cô tới văn phòng của thầy ta, ngoài việc thấy chủ nhiệm ở trong phòng còn thấy cả tên Dư Hạo với mặt mũi bầm dập.
Đó là người ngày hôm qua nói bỏ tiền ra bao cô, cái kết là bị Diệp Dục Sâm đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138727/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.