“ Tiểu Vũ , lại đây, ăn nhanh chút gì đi, chờ lát nữa sinh mới có sức.” Dì Hai Giang cầm cái đùi gà thơm lừng dụ dỗ cháu gái.
“Dì Hai, con đau đến mức còn tâm trí đâu mà ăn, khó chịu quá.” Diệp Vũ một tay bám lấy thành giường, một tay đ.ấ.m tường thùm thụp, c.h.ế.t tiệt, sao mà đau thế này.
“Không được, phải ăn. Há mồm ra.” Dì Hai Giang ra lệnh rất bá đạo.
Diệp Vũ nhăn nhó, mặt mày đau khổ, miễn cưỡng ăn từng miếng một.
“Bà xã, đừng đ.ấ.m tường nữa, hay là em c.ắ.n anh đi.” Vị trung tá nào đó thực sự không nỡ nhìn vợ tiếp tục tự hành hạ mình như vậy, tay cô đ.ấ.m đỏ hết cả lên, chắc là đau lắm.
“Tránh ra đi! Anh là người bệnh thì đừng có làm loạn thêm nữa!” Bà bầu gào lên đầy khí thế.
Mẹ Tiêu đẩy con trai sang một bên, đứng chắn trước mặt anh, rồi nói với con dâu: “Được rồi,con coi như nó không tồn tại.” Hết làm loạn, nếu nó khỏe mạnh thì khỏi nói, đã đẩy qua chịu trận rồi, bây giờ chỉ làm bà bầu nhìn thêm ngứa mắt.
Dì Hai Giang đột nhiên sáng mắt lên, nói: “Vũ Mưa, hay là dì Hai tìm cho cháu cục xương nhé, cháu gặm là được rồi.”
Diệp Vũ vạch đen đầy trán: “Dì Hai, Dì Hai ruột của con ơi, con không phải chó, không cần thứ đó đâu.”
“Đừng ngại, gặm một chút không sao đâu.”
“Cộm răng lắm, dì Hai.” Diệp Vũ sắp phát điên rồi.
“Vậy không thì dì mua cái đồ nhựa nhé.”
“Dì Hai, con đau muốn ch·ết đây, dì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797039/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.