Chuyện Tiêu Triệt nằm viện không thể giấu được ông ngoại Tiêu, nhưng không ai thông báo cho ba mẹ Tiêu.
Đây là ý của ông ngoại Tiêu, dù sao thì cũng đã qua giai đoạn nguy hiểm, không cần thiết phải làm họ lo lắng.
Diệp Vũ vốn dĩ rất mâu thuẫn với bệnh viện, nếu không phải bất đắc dĩ, cô thật sự không muốn tới.
Nhưng bây giờ, vị trung tá bị thương nằm viện, cô cũng chỉ đành căng da đầu ngày nào cũng chạy đến bệnh viện.
Cuối cùng, ông ngoại Tiêu phất tay. Dù sao ngày dự sinh cũng sắp tới, dứt khoát cho cô nhập viện luôn, chứ ông nhìn cháu dâu ngoại ngày nào cũng vất vả chạy tới bệnh viện, ông không đành lòng.
Theo lẽ thường, Diệp Vũ phải nằm ở khoa phụ sản. Tuy nhiên, “lẽ thường” đôi khi cũng có trường hợp đặc biệt, nên Diệp Vũ được xếp thẳng vào chung một phòng bệnh với vị trung tá nào đó.
Nói thật, từ lúc quen nhau đến giờ, họ chưa bao giờ được ở một mình với nhau lâu như vậy. Còn lâu hơn cả tuần trăng mật của họ. Bọn họ có thể nói "bị thương thật tốt" không? “Im ngay cho em! Dù cả đời này em có phải sống trong cảnh xa cách thường xuyên, em cũng không mong có cơ hội được ở bên anh lâu dài kiểu này! Tim có kiên cường đến mấy cũng không phải để cho anh giày vò như vậy!” Diệp Vũ vừa nghe lý do thoái thác của vị trung tá nào đó, lập tức nhét hết chỗ táo đang gọt trên tay vào cái miệng quạ đen của anh, kèm theo mấy tiếng “phì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.