“Bà xã…” Tiêu Triệt thấy khó mở lời.
Diệp Vũ nhìn bộ quân phục chỉnh tề trên người anh, khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ về đứa con trong lòng, nói: “Quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức, em hiểu.”
Tiêu Triệt nhìn vợ và những đứa con trong nôi, muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại thôi. Anh chỉ chào cô theo kiểu quân đội, rồi xách túi hành lý quay người bước ra cửa.
Mỗi lần rời đi, anh đều không dám ngoái đầu lại, không nỡ ngoái đầu lại, chỉ sợ sẽ nhìn thấy vẻ mất mát và… nước mắt trên mặt cô.
Tiểu Trương đứng gác giơ tay chào anh: “Anh Tiêu.”
“Cố gắng chăm sóc họ.”
“Tôi biết, tôi sẽ chăm sóc tốt cho chị dâu và mấy cháu.”
Tiêu Triệt vỗ vỗ vai cậu, rồi sải bước rời đi.
Diệp Vũ nhìn đứa con thứ hai đã ăn no nê ngủ say trong lòng, nhẹ nhàng đặt con vào nôi, rồi đi ra cửa nói: “Chúng ta chuẩn bị một chút, chiều nay cũng xuất viện về nhà đi.”
“Mẹ Tiêu và mọi người đã về dọn dẹp rồi, chờ các bác ấy qua là mình đi được ạ.”
Diệp Vũ gật đầu, rồi quay lại phòng.
Chiếc điện thoại đặt trên bàn nhỏ bên cạnh rung lên "ong ong", báo có cuộc gọi đến.
Từ lúc mang thai, điện thoại của cô luôn bị "quản chế". Nó mới về tay cô được mấy ngày. Dù nó không phải là hàng hiệu nổi tiếng quốc tế, mà chỉ là hàng nhái, thì cũng là đồ của mình chứ. Con đường "đoàn tụ" này thật sự quá gian nan. Làm một bà bầu bị chú ý quá mức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797040/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.