Ngày hôm sau, sau khi đám nhị đại bị phạt chạy 5000m, tay chân dường nhưkhông còn là của chính mình, thể nghiệm cái gì được gọi là cảnh giớimuốn đi tự sát.
Chị em Diệp gia hôm nay rất tốt bụng thể hiện tinh thần hữu nghị dẫn theonhóm nhị đại đến can-tin, phụ bếp Diệp Phong đang trổ tài kỹ thuật tháirau sạch sẽ linh hoạt bằng đôi tay chuyên giải phẫu thi thể, sau đó –bọn họ buồn nôn, nôn mửa, cơm nuốt không trôi.
“Ăn đi, em trai tôi chủ trì, tuyệt đối sạch sẽ, sẽ không ăn phải bất cứ thứ gì không ăn được. Dĩ nhiên, trước khi ăn các cậu phải quên sạch sànhsanh những gì hắn chia cắt.” Diệp Vũ vừa ăn vừa đặc biệt chân thànhtuyên dương ưu điểm của em họ yêu quý với nhị đại.
“Ọe…”
Nhị đại nhịn không được chạy thục mạng ra ngoài ói nước chua, cô cố ý không để cho bọn họ ăn cơm.
Ngày hôm qua bọn họ không làm chuyện gì không có tính người chứ? Không phảilà không cẩn thận trật chân té thiếu chút nữa khiến cô chịu tai bay vạgió mà thôi, cô cứ trả đũa như vậy.
Ngày hôm qua cơ thể bọn họ đã vô tình bị tàn phá, hôm nay đến tinh thần cũng từng chút bị xâm nhập đả kích.
Quá hung ác có đúng không?
Rõ ràng nhìn thấy là một người vô cùng dịu dàng thục nữ, sao có thể hung ác như vậy?
Quả nhiên rất giống như lời mẹ Trương Vô Kỵ đã nói: phụ nữ càng xinh đẹp càng hay lừa người!
Một nhị đại nào đó trong lòng thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034085/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.