Kỳ nghỉ hè khổ ép rốt cuộc cũng bắt đầu!
Trái tim Diệp Vũ có vài con ngựa đang nhảy chồm lên mà gào thét, quả thật không thể dùng ngôn ngữ nào để hình dung.
Cô đã lớn từ lâu, cũng tốt nghiệp thật lâu, nhưng vì sao hằng năm đến kỳnghỉ hè cô còn phải tận tụy đảm nhiệm chức vụ bảo mẫu theo quân đi theoem trai em gái đến khu quân sự xa xôi ngàn dặm giám sát huấn luyện?
Cô đã muốn tạo phản lâu rồi, nếu không phải đám người lớn ở nhà liên kếthợp lực không cho cô chống trả thì cô thật sự đã làm phản rồi.
Lúc còn trẻ người non dạ, sao cô có thể tin tưởng đám người lớn khốn kiếpkia bảo đảm cái gì mà sau khi lớn cũng không cần đảm nhiệm nhiệm vụ giáo huấn ngu ngốc này?
Năm đó cô quả thật quá đơn thuần!
“Chị, bên kia dường như là Quan Nhị đại trong quân.” Diệp Kiếm vẻ mặt bátquái đi tới bên cạnh chị họ, lơ đãng cắt đứt cơ hội thất thần của cô.
Diệp Vũ đạp đạp nhìn thoáng qua, nằm lên trên đám cỏ mềm mại phía sau, không hào hứng nói: “Mắc mớ gì đến em.”
“Chị, chị thật thiếu khuyết tinh thần bát quái.”
“Quan Nhị đại trong quân có thể tùy tiện để tám sao? Ngu ngốc.”
“Đây chính là thời đại giải trí, bát quái là trên hết.”
“Em học công an cái gì, trực tiếp học truyền thông là tốt nhất, quả thật rất phù hợp với tinh thần bát quái của em.”
“Công an có lúc cũng có thể tiếp xúc được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034083/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.