Lời thề tâm ma nàng đã phát ra, dù muốn dù không thì Lạc Lâm nàng cũng phải thực hiện.
...
...
“Sột... Soạt...”.
“... Sột... Soạt...”.
Với những bước chân nặng nề, miễn cưỡng, từ tòa kim tháp sang nhà Thi Quỷ, đường vốn ngắn ngủi nhưng Lạc Lâm đã phải đi khá lâu mới qua tới được.
Trong lòng mình, nàng thực sự là rất không nguyện ý, rất không mong đợi cho một cuộc gặp gỡ khi vị thế của nàng lại là kẻ thua cuộc như lúc này...
...
Mặc dù nặng nề, mặc dù là miễn cưỡng đưa chân nhưng đích đến thì rốt cuộc cũng phải đến.
Thần tình phức tạp, Lạc Lâm bước qua ranh giới khung cửa, ngập ngừng đưa chân tiến vào.
Bên trong, vốn đang đợi sẵn, Thi Quỷ từ trên ghế đứng dậy, nhìn vị đại mỹ nhân vừa mang gương mặt cau có khó coi đi vào, cất tiếng:
“Xem ra ngươi cũng không có ý định trốn tránh”.
Ngước mắt lên, Lạc Lâm nói, giọng điệu chẳng lấy gì làm thân thiện:
“Bản công chúa ta không phải hạng người thua không dám chịu”.
“Thật sao?”.
Thi Quỷ âm thầm xem thường. Theo hắn thấy, nếu chẳng phải bị lời thề tâm ma ước thúc thì mười hết chín, đối phương sớm đã lật lọng hoặc là cố tình lờ đi rồi.
Trong lòng tuy nghĩ như vậy nhưng ngoài mặt Thi Quỷ vẫn không tỏ vẻ gì, chỉ đơn giản bảo:
“Nếu thế thì mời ngươi hãy phát thệ”.
...
Chần chừ một đỗi rồi Lạc Lâm cũng cắn răng làm theo. Thần thái trang nghiêm xen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555277/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.