“Đáng chết!”.
Lại thêm một lời hô “chém giết” nữa được phát ra từ miệng Lạc Lâm.
Tuy nhiên, đấy chưa phải cuối cùng. Lạc Lâm, nàng đã chẳng dừng lại sau một câu. Thay vào đó, nàng tiếp tục vung tay múa chân mà la hét:
“Đáng chết! Công pháp đáng chết! Huyết Ma Kinh đáng chết! Ta giết ngươi! Ta giết ngươi...!”.
“Đáng chết! Cá cược đáng chết! Ta giết ngươi! Ta giết ngươi...!”.
“Đáng chết! Sư phụ đáng chết! Ta giết ngươi! Ta giết ngươi...!”.
“Đáng chết! Tiểu Quỷ đáng chết! Ta giết ngươi! Ta giết ngươi! Ta giết ngươi!!”.
...
“Ài...”.
Ngồi bên ao nước, Thi Quỷ nghe được những tiếng hô chém giết chói tai kia của Lạc Lâm truyền ra thì không khỏi thở dài.
“Mấy con cá ta sắp câu được đều bị nàng ta đuổi đi hết cả rồi”.
Nhẹ lắc đầu, Thi Quỷ đem cần trúc thu lại, chuyển người đứng lên rồi hướng căn nhà của mình trở về.
Bước chân dù từ tốn chậm rãi nhưng do khoảng cách rất gần nên cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian thì thân ảnh Thi Quỷ đã xuất hiện bên trong căn nhà trúc.
Ngay khi chiếc cần câu trong tay hắn vừa được cất thì từ phía cửa sổ, một bóng dáng yêu kiều tiến lại. Là Nghinh Tử.
Vẫn với đôi mắt ảm đạm vô quang, Nghinh Tử đưa tay viết xuống:
“Lạc Lâm sẽ không sao chứ?”.
Cho nàng một cái nhìn ý bảo an tâm, Thi Quỷ đáp: “Ngươi đừng lo. Nàng ấy vẫn ổn. Chỉ là trẻ con tức giận thôi. Phát tác một lúc là sẽ trở lại bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555275/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.