Nhưng... Không thích thì làm được gì chứ? Lẽ nào lại đem nó cắt bớt đi?
“Làm sao mà được chứ...”.
Vỗ nhẹ lên mông mình hai cái, Lạc Lâm lắc đầu ảo não.
“Ài...”.
... Và một tiếng thở dài phiền muộn lại khe khẽ cất lên...
...
Gần một phút sau.
Lúc này Lạc Lâm đã tạm gác cặp mông đầy kiêu hãnh của mình qua một bên, thay vào đó, nàng đang đổ dồn tâm trí vào một nơi khác.
Vị trí thì vẫn là một bộ phận trên cơ thể nàng thôi. So với mấy chỗ trước thì nơi này cao hơn, ở tận trên đỉnh.
Đúng, chính là gương mặt. Lạc Lâm, nàng hiện đang ngắm nghía, hoặc cũng có thể gọi là soi mói nó.
Khác hẳn ba lần trước, thời điểm khám phá ngực, mông và nơi ấy, lần này trông nàng có vẻ ổn hơn rất nhiều. Không mím môi cũng chẳng cau mày, trái lại, thần sắc nàng khá là thoải mái.
...
“Xinh đẹp quá!” - Đứng trước gương ngắm nghía hồi lâu, sau cùng thì Lạc Lâm đã thầm thốt lên một câu như vậy.
Ừ, thì đúng là nàng đang tự khen mình, thế nhưng dung nhan của nàng hoàn toàn xứng đáng cho lời khen đó. Thậm chí là hơn thế nữa.
Gương mặt nàng, nó quả thực rất đẹp, đến mức dù có dùng bốn chữ “phong hoa tuyệt đại” cũng không đủ để hình dung.
Nếu vừa rồi, cặp mông đã được xếp hạng đầu ở Đại La Thành thì giờ đây, Lạc Lâm nàng đã lại có thêm một thứ được đưa vào vị trí số một nữa. Gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555200/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.