...
“Tỷ, tóc muội đổi màu rồi, giờ phải làm sao đây?”.
“Cái này hả?”.
Nhìn lọn tóc màu xanh lục thẳng mướt mượt mà trong tay mình, Lạc Mai Tiên bảo: “Chỉ là màu sắc thay đổi thôi, không sao đâu”.
“Nhưng mà...”.
Lạc Lâm hơi chần chừ, nhưng rồi cũng nói ra: “Nhưng mà như vậy sẽ không giống tộc nhân Lạc tộc”.
Nghe tới đây, nét mặt Lạc Mai Tiên chợt trở nên khác lạ. Nàng nói, giọng trầm đi hẳn:
“Lạc Lâm, muội không cần phải nghĩ nhiều như thế. Một vài đặc điểm sẽ chẳng đại diện cho điều gì cả. Huống hồ... Có giống Lạc tộc hay không lại có bao nhiêu trọng yếu?”.
Đặt tay lên má muội muội, thần sắc nàng dịu lại:
“Lạc Lâm, đừng quan trọng, cũng đừng quá để tâm. Ở đây, muội hãy sống theo cách mà muội muốn. Hãy vui vẻ mà sống, có biết không?”.
“Tỷ, muội biết rồi”. - Cái hiểu cái không, Lạc Lâm nhẹ gật đầu.
Rồi như chợt nhớ tới chuyện gì, nàng trở mình ngồi dậy, nhanh miệng hỏi:
“Phải rồi tỷ, cái tên Tiểu Quỷ kia, tỷ đã nhốt hắn ở đâu?”.
“Ý muội là Thi Quỷ?”.
“Đúng, chính là tên Tiểu Quỷ đó”. - Gật mạnh, Lạc Lâm xác nhận.
Tối qua nàng đã nghe hết đầu đuôi rồi. Và sau khi nghe xong, một kết luận hiển nhiên đã được nàng đưa ra, đó là tất cả mọi chuyện xảy đến với nàng, hết thảy đều là do tên Tiểu Quỷ kia gây ra cả. Mặc dù tỷ tỷ nàng nói về sau chính hắn đã đem nàng cứu lại, hơn nữa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2555202/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.