“Ưm... Ư... Ưm...”.
“... Ưm...”.
...
Lưng bị ghì, miệng bị lấp, Tâm Lan chỉ còn biết giãy giũa trong vô vọng với những âm thanh mà ngay đến một chữ người ta cũng chẳng thể nghe được.
Nàng muốn đẩy Vương Chi ra nhưng tay lại không đủ sức. Cả người nàng, toàn thân nàng đều bị hắn giữ chặt. Cái ôm của hắn, nụ hôn của hắn, toàn bộ đều là cưỡng đoạt, hết thảy đều là xâm phạm... Và Tâm Lan nàng, nàng chính là nạn nhân của hắn.
Nhưng tại sao lại là nàng chứ?
Có tưởng tượng thế nào thì nàng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày mình bị một nam nhân siết chặt rồi cưỡng hôn như vầy. Hơn nữa đối tượng lại còn là tên nam nhân mà nàng sinh lòng chán ghét...
Nụ hôn này, nàng không mong đợi một chút nào cả. Nó quá ư... Quá ư kinh tởm rồi. Phải, thật quá kinh tởm...
Nàng muốn đôi môi kia lập tức tách khỏi môi nàng. Nàng muốn chiếc lưỡi đang huơ loạn trong miệng kia phải ra ngoài ngay tức khắc!
Chính vào lúc tâm tình chuyển đổi này, một ý nghĩ bỗng bất ngờ lóe lên trong đầu Tâm Lan.
Thế là gần như tức thời, nàng hành động. Chiếc miệng thơm tho vốn đang hé mở của nàng đột nhiên đóng chặt. Nàng... Vừa cắn Vương Chi. Mà không, chính xác thì phải nói là nàng vừa cắn lưỡi Vương Chi mới đúng.
Thiết nghĩ đó là một hành động đáp trả xứng đáng. Còn nhớ khi nãy, chính Vương Chi cũng đã làm ra một hành động tương tự đấy.
Hắn cắn 748vkAE
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554879/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.