Mắt thấy đối phương định phản bác, hắn đưa tay ngăn lại:
“Nghe ta nói hết”.
Và như vậy, trong sự phối hợp tạm thời của Tâm Lan, Vương Chi tiếp tục câu chuyện:
“Khi nãy, lúc ta vừa nhắc đến Trung Liên thì ngươi liền phản ứng, lập tức truy hỏi ta... Dựa vào bộ dáng của ngươi, ta đoán ngươi hẳn phải rất yêu quý mẫu thân mình. Trong lòng ngươi, hình ảnh của mẫu thân 7XJ4hXt khẳng định là đẹp đẽ lắm”.
Tâm Lan không nói gì, coi như đồng ý.
Môi nhếch khẽ nhưng mắt lại nồng đậm ưu thương, Vương Chi chợt hỏi:
“Nàng ta, mẫu thân ngươi có từng kể cho ngươi về ta không?”.
Âm thầm quan sát kỹ khuôn mặt Tâm Lan trong giây lát, sau đó thì hắn tự mình đưa ra nhận định:
“Xem ra là chưa từng”.
Dừng một chút, hắn nói tiếp:
“Cũng phải thôi, làm sao nàng ta có thể kể cho ngươi được chứ”.
“Tâm Lan, ngươi nghe cho kỹ đây, dù ta có thật sự chà đạp tình cảm, chà đạp tấm lòng của Tiểu Đinh Đang thì ngươi cũng không có tư cách để phê phán ta. Bởi vì hơn ai hết, chính mẫu thân ngươi cũng chỉ là hạng người như thế. Nếu bàn về cái gọi là vô tình vô nghĩa thì mẫu thân ngươi còn giỏi hơn ta gấp chục lần!”.
“Vương Chi!”. – Chẳng thể kìm được nữa, Tâm Lan nói, giọng gần như hét – “Ngươi không được phép bôi nhọ mẫu thân ta!”.
“Ta không bôi nhọ mà đó là sự thật!”.
“Ngươi nói dối! Mẫu thân ta tuyệt đối không phải là hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-thien-ky/2554881/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.