Đặt cái khay trong tay xuống, Tịch Hề hành lễ, hai tay đặt ngang hông: “Nô tỳ Tịch Hề, mới được phân đến đây” 
Con tức giận chưa tiêu tan, bàn tay ngang ngược vung lên. Ở Ngũ Nguyệt Minh, hậu viện, cũng giống như hậu cung, vì tranh thủ tình cảm, bất cứ thủ đoạn nào cũng dù tồi tệ tới mấy cũng được sử dụng: “Mới đến?” 
Tịch Hề cụp hai mắt, chậm chạp nói: “Bẩm chủ tử, đúng ạ” 
“Được rồi” Nữ tử lộ ra vẻ mặt uể oải biếng nhác, vừa mới phát tiết xong, giờ quay lại nằm trên ghế quý phi. “Ngươi tới Tây cung một chuyến, nhìn xem tiện nhân kia có còn ở đó không, nếu Thiếu chủ có hỏi, ngươi nói là người mới, không tìm được đường nên đi lạc”. Đôi mắt đẹp nhìn về phía nàng, gõ gõ ngón tay trên bàn: “Nếu như. . . .” nàng ta dừng lại, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén, lạnh lùng nói: “Nếu ngươi dám nói tên ta ra, ta nhất định sẽ vả miệng ngươi” 
Tịch Hề nghe nàng ta nói, biết lý do lạc đường là không đáng tin, nhưng vẫn kiên trì đáp ứng: “Vâng, nô tỳ biết rồi ạ” 
Đi ra khỏi Khế Viên các, mưa làm cho hành lang ướt nhẹp, nàng lửng thửng đi, bất tri bất giác, cước bộ chậm lại. Ai cũng biết, Tây cung là chỗ ở của Thiếu chủ, nàng chỉ là một thô sử nha hoàn, làm sao có thể đi vào đó được. 
Đôi mắt trong sáng khẽ nhắm lại, do dự đứng lại một chút, sau đó mở mắt ra, ánh mắt sáng ngời, muốn tìm ra nguyên nhân thì dứt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187888/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.