Nam tử chau mày nhìn nàng, chợt nâng bàn tay, khẽ nâng vài sợ tóc đang bay tán loạn trên trán, vuốt nhẹ sang gò má nàng, để yên cảm thụ da thịt nàng:
“Ở nơi này, ngươi thật tâm muốn tiếp tục ”
Hơi lạnh từ gò má truyền sang lòng bàn tay hắn, Tịch Hề mắt vụt sáng, tên nam tử này, từ lúc mới đến cho tận bây giờ, liền làm cho người ta không thể nào suy đoán được tâm hắn. Nhưng cứ đương nhiên bị tâm hắn cuốn vào, rứt không ra, nàng lạnh nhạt đáp nhẹ một tiếng:
“Ta đương nhiên hiểu rõ”.
“Cần người hỗ trợ ?”
Tịch Hề quay mặt sang, tránh khỏi hơi ấm từ lòng bàn tay hắn.
“Ngũ Nguyệt Minh làm việc từ trước đến giờ đều rất cẩn thận, ban đầu để được quang minh chính đại tiến vào đây, cũng tốn không ít tâm sức, để ngừa có biến, một mình ta lưu lại đã là quá đủ rồi”
Đường Thánh không kiên trì, lập tức rút bàn tay về.
“Đúng rồi, chút nữa thì quên”
Tịch Hề cượt nhớ ra điều gì đó, tiếp lời:
“Ta hôm nay gặp chủ tử mới, nàng ta là người ngang ngược lại kêu ngạo, ta chỉ sợ nàng làm hỏng việc chính”
“Cái này dễ thôi”
Dứt lời, nam tử từ trong tay áo móc ra một bình sứ đưa tới tay Tịch Hề:
“Đây là Ngưng Thần Tán, vốn dự định cũng sẽ đưa ngươi, dùng ít có thể khống chế tinh thần đối phương, nếu mạnh tay thêm một chút có thể lấy mạng người ta”
Tịch Hề nhận lấy bình sứ, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-the-trien/2187887/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.