Nàng đem nhẫn đeo ở ngón tay trên ._ cánh tay bị chặt đứt trước mặt nàng lúc trước của hắn tháo ra đút vào trong túi, nếu không mang được thi thể hắn trở về, thì cầm nhẫn này về đem chôn vậy.
Tử Vi dựa vào chân tường, nàng dùng đôi mắt hận thù nhìn thoáng qua Kim Quang Triết, người phía sau đang từ từ đi về phía nàng.
Không chờ nàng lấy cây trâm trên đầu xuống, đã bị hắn dùng kiếm chỉ vào cố.
Mũi kiếm của hắn chậm rãi di chuyển xuống dưới, ly kiễm chỉ nhẹ nhàng chém một cái, áo choàng từ trên người nàng liên tuột xuông dưới.
Hắn lại chém một nhát, váy lụa cũng rách ra, lộ ra áo trong màu trăng bên trong.
Khuôn mặt tinh xảo của hắn chậm rãi nhìn nàng, đáy mắt là nghiền ngẫm cười, “Không nghĩ tới Kim Quang Hãn thế mà vì ngươi mà hiện thân, ta vốn tưởng rằng không tìm được hắn.”
Hắn đem ngón trỏ cùng ngón giữa của tay trái ân ở trên trán Tử Vi, chậm rãi chuyền qua cái mũi, vòng qua môi nàng rồi chuyên qua căm nàng.
Hắn bóp cằm nàng nâng lên, thở ra hơi thở ái muội trộn lấn mùi máu tinh nồng đậm: “Ngươi là một nữ nhân nổi tiếng, là nữ nhân bổn quân tìm kiếm đã lâu. Cuộc sống của ngươi, mới vừa bắt đâu……. ẻ “Phanh!”
“Phanhl”
Bên ngoài truyền đến ầm ầm vài tiếng vang lớn, cửa đại điện mở!
Một trái một phải tiền vào đúng là Lê Hiên cùng Nhiệp Lăng Hàn.
Lê Hiên một thân huyền y, mặt mày cao ngắt, ánh mắt tàn nhẫn. Nhiếp Lăng Hàn một thân bạch y, sắc mặt trầm tĩnh, đáy mắt sâu như vực thăm.
Nhân cơ hội Kim Quang Triết ngây người, Tử Vi vừa định lui về phía sau, không ngờ Kim Quang Triết còn nhanh hơn nàng, ly kiếm lại một lần nữa ấn trên cố nàng.
Hắn vung tay lên, đại điện khắp nơi nháy mắt tràn ra vô số nỏ mũi tên, nhắm vào Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn trong đại điện!
Kim Quang Triết ngửa mặt lên trời cười vang.
“Lê Hiên, Nhiếp Lăng Hàn, biết rõ là bẫy rập còn muốn nhảy vào, quả thực không bình thường.”
Mặt hắn dán ở trên mặt Tử Vi cọ cọ, “Làn da là thật sự mềm mại a…… Các ngươi buông vũ khí xuống, nếu không ta sẽ chặt bỏ tay nàng trước, sau đó là chân, sau đó là cái mũi….. Ngẫm lại đều thấy mỹ nhân này thật đáng tiếc …….
Tử Vi thật hối hận vì không bôi độc ở trên mặt.
Lê Hiên buông nhuyễn kiếm trong tay xuống,. Nhiếp Lăng Hàn chậm rãi buông Tử Vi lòng nóng như lửa đốt, nàng cắn răng một cái, liêu mạng đấy hắn đứng lên, Kim Quang Triết theo bản năng lui về phía sau một bước!
__ Tử Vi vui mừng tranh thủ nhảy lên.
Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn nhanh như chớp đã nhặt binh khí xoay người đâm về phía Kim Quang Triêt!
Quả thật là thay đối trong nháy mắt!
Kim Quang Triết vung tay lên, mũi tên vun vút bay tới.
Kim Quang Triết cười khẽ, “Mỹ nhân, bốn quân vẫn là xem thường ngươi!”
Hắn phi thân nhảy ra bên ngoài đóng cửa cung lại!
Mưa tên như châu chấu, Tử Vi tránh ở phía sau cây cột góc tường.
Lê Hiên cùng Nhiếp Lăng Hàn đã đồng thời hướng ngoài cửa số phát đạn tín hiệu!
Hai nam tử tuyệt thế một đen một trắng ở trong đại điện lưng tựa lưng chống lại nỏ và mũi tên, Tử Vi ngắm nhìn chung quanh, tìm chỗ để sinh tổn.
Ngoài cửa sổ, khẳng định có phục binh, cũng không ra được khỏi cửa, Kim Quang Triết là muốn đem bọn họ bắn chết tại đây trong đại điện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]