Tuyết Yên tinh lại trong một căn phòng ẩm áp. Nàng ngồi dậy, tay chân vẫn bị trói.
Có điều dây buộc khả lỏng, nàng có thể chuyển động nhân Mị Ảnh trên tay.
Một nam nhân thân hình cao lớn ngồi đưa lưng về phía nàng, hắn ngồi bên lò sưởi, đang uống rượu,
Nghe thấy tiếng động, hắn quay đầu nhìn nàng.
Đây là một nam nhàn có ngoại hình anh tuấn, lông mày đen như mực, đôi mắt sâu thẩm. Hân nhìn nàng, quan sát Tuyết Yên từ trên xuống dưới, như chợt ngây ra: “Ngươi đã tỉnh rồi à?" Giọng hắn trầm ẩm ôn hòa.
Tuyết Yên nhìn thấy ánh mất của hắn có một giây dịu dàng như nước,
Ngón tay Tuyết Yên đặt trên Mị Ảnh, có thể chuyển động chốt mở bất cứ lúc nào.
“Ngươi là ai? Sao lại bắt ta tới đây?"
Hắn cầm miếng thịt bò sau lưng để bên cạnh
Tuyết Yên: "Ngươi đói không, ăn chút gì đi." "Sao ngươi lại trói ta! Thả ta ra, ta muốn về nhà!"
"Ngươi ăn trước mới có sức về nhà chứ!" Hắn chậm rãi đi lên trước.
Tuyết Yên nhắm Mị Ảnh trong tay về phía hắn, nam nhân chợt lách người, nắm chặt tay Tuyết Yên.
Tuyết Yên cười khổ, mình đúng là học nghệ không tinh.
Hån năm tay nàng, xoay xoay Mị Ảnh trên tay nàng, lấy ra, quan sát cẩn thận, chậm rãi nhếch môi lên.
"Rất tốt, không hổ là nữ nhân của Lê Hiên, món đồ phòng thân cho nữ nhân này đúng là không tệ, sao ta không nghĩ tới nhỉ?"
Hắn nói rồi, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vẻ mặt giận dữ
"Sao ta lại không nghĩ tới! Nếu ta chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717129/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.