"Muốn nữ nhân của ta, người chưa xứng đầu!" Ánh sáng trong mắt Lê Hiến như đuốc.
"Xứng hay không không phải do người nói, nếu ngươi không chọn, ta sẽ chặt đứt dây thừng!"
"Trương Húc, ngươi điện rồi, thể tử của ngươi đã chết. Người luôn không chịu nghĩ thông, có phải vì ngươi có lỗi với năng ấy không hả?" Tuyết Yến lớn tiếng nói.
Trương Húc khẽ run lên một cái: "Đúng, ta có lỗi với nàng, nàng nhìn thấy ta lêu lống với những nữ nhân khác, tức giận chạy ra ngoài mới bị tên súc sinh đó..."
Nước mắt Tuyết Yên chảy xuống.
"Chọn đi, ta đếm ba tiếng, ngươi không chọn ta sẽ chặt dây, cả hai đều không sống được!" "Mot..."
"Hal..."
Điền Minh xông lên, Trương Húc kéo chốt xung quanh, vô số thanh kiếm nhỏ bay về phía bọn họ.
Không chờ hãn đếm đến ba, Lê Hiên đã phi người vọt lên, tay phải ôm Nhan Hương, tay trái vung nhuyễn kiếm màu đen ra chặt đứt dây thừng, nhảy người lên thuận tay đặt Nhan Hương lên hòn đá nhô lên gần đó,
Hån điểm mũi chân lên tảng đá, tay phải vung kiếm về phía Trương Húc, đưa tay trái kéo Tuyết Yên,
Tuyết Yên không đón lấy bàn tay hắn đưa qua. Hân lại từ bỏ nâng lần nữa.
"Nhìn đi, hàn không yêu ngươi. Người còn chưa hết hi vọng sao? Đi theo ta đi." Trương Húc cười lớn, đưa tay muốn ôm Tuyết Yên,
Mất Lê Hiện lạnh như băng, đâm một chiêu về phía Trương Húc, Trương Húc né đi. Lê Hiên kéo Tuyết Yên nhảy lên tảng đá, ba người đứng trên tảng đá nhô ra, tảng đá lung lay như sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/1717130/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.