Hoàng hôn buống xuống đỏ như màu huyết, ngọn nến lung lay theo gió, đem hai bóng người trên giường một nằm một ngồi chiếu xuống vách tường, tùy theo ngọn đèn dầu nhẹ nhàng rung động .
Lăng Tiêu nắm chặt tay trái lạnh hơi tái nhợt của Tư Phi Tình, huyết trên ngón tay bị đứt đã ngừng, vết thương nhưng lại thủy chung làm đau đớn lòng người. hai mắt băng hàn dường như không chịu nổi khép lại, lại mở ra, di chuyển lên cái trán Tư Phi Tình, một đạo vết thương sâu sắc, nhìn thấy vết thương mà giật mình, không khỏi thở dài ——
Ta vẫn tưởng rằng lưu lại ngươi, hảo hảo mà yêu ngươi, chậm rãi khiến ngươi đối với ta thay đổi, cuối cùng có một ngày ngươi sẽ minh bạch tâm ý của ta, nhưng hôm nay, ta biết đó chẳng qua là ý nghĩ ngông cuồng của ta mà thôi.
Trong nháy mắt ngươi dùng lư ngọc đánh chính mình, lòng ta một chút hy vọng ban đầu còn sót lại cũng bị ngươi hoàn toàn đập tan. Ngươi, thật sự thà rằng chết, cũng không nguyện cùng ta cùng một chỗ, không muốn để ta thích ngươi…
Nhưng ta, chỉ là đơn thuần là nghĩ muốn yêu ngươi…Tư Phi Tình…
“… Chủ nhân…” Phong nô cùng Nguyệt nô bưng bữa tối cùng đi vào, Nghe được tiếng thở dài vô cùng bi thương, cũng vì sầu não. Thật không ngờ, chủ nhân xưa nay cao ngạo lạnh lùng đã thật sự động tình, thậm chí không tiếc cắt đứt ngón tay, cũng càng không ngờ, Tư Phi Tình cư nhiên cam tâm tự vận, cũng không chịu tiếp nhận chủ nhân…
Một mặt yên lặng sắp đặt bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-sinh-mong-chi-phi-tinh/201528/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.