🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta không biết đánh giặc.



Trong cả hai kiếp, ta chỉ có một lần và cũng là lần duy nhất giiiet người, đó là khi bị nhốt trong hang ổ bọn cướp.



Nhưng lần này, hoàn cảnh đã khác.



Lần đó, lòng ta chỉ có cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi.



Còn giờ phút này, ta chỉ muốn mau chóng đánh lùi quân Khương, đi đến chỗ Tiêu Úc.



Ta nghĩ với công phu mèo cào của ta thì chắc không tới chỗ hắn được đâu.



Nhưng không ngờ viện binh tới rất nhanh.



Lúc ta đang nghênh đón địch, Tô Giáng và Lục hoàng tử cầm theo chiếu thư và quân tiếp viện của Lương Châu tới.



Trận này đánh nhanh thắng nhanh.



Chưa tới một canh giờ, quân Khương bị đánh cho tan nát, bị bắt phải lui binh.



Trong tiếng hò reo đinh tai nhức óc, ta lảo đảo chạy đến bên cạnh Tiêu Úc.



Cho đến khi cảm nhận được hơi ấm ở chóp mũi, xác nhận hắn vẫn còn sống thì ta mới thả lòng người.



Tiêu Úc bị thương rất nặng, ngoại trừ đầu vai bị xuyên thủng thì phía sau còn có một vết thương dài từ vai đến bụng.



Ta đã từng học y, trước đây Giang Thời Kính bị thương trên chiến trường cũng nhờ có ta chăm sóc.



Vì thế ta cũng coi như thành thạo với việc nấu thuốc, xử lý vết thương.



Dù vậy, lúc cởi quần áo của hắn ra, ta vẫn không nhịn được căng thẳng.



Không chỉ vì vết thương kéo dài từ vai đến bụng của hắn.



Mà còn vì phần da ở eo hắn nữa.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ve-cung-ta/3323036/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.