Đám người cảnh giới nửa ngày, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không nói yêu thú lợi hại, ngay cả một con cá bình thường trong nước cũng không phát hiện. Toàn bộ thuỷ vực trừ đám rong tươi tốt kia, thì hoàn toàn trống rỗng, không thấy một con yêu thú sống dưới nước sinh sống ở vùng nước này.
Quả thật nơi này bởi vì là vực nước sâu, nên rất ít cá, nhưng một con cũng không có, cũng coi là quái dị.
Ninh Ngộ Châu quay đầu nhìn về phương hướng bọn họ đến, ngược lại hiểu rõ nguyên nhân, nói ra: "Hẳn là con yêu thú ngăn ở giao lộ phía trước kia, có nó chặn đường, những yêu thú khác không có cách nào tới."
Vùng không gian này rõ ràng đã là điểm cuối, lối ra vào duy nhất lại bị yêu thú chặn lại, khiến cho nó trở thành một nơi biệt lập.
Nghe hắn phân tích như thế, đám người giật mình.
Lúc trước bọn họ cũng từng đơn phương giao thủ với con yêu thú chắn ở giao lộ kia, Sư Vô Mệnh suýt chút nữa bị vây ở trong thân thể của nó không ra được, điều này thật sự buồn cười. Chẳng qua từ đó cũng nhìn ra bản lĩnh của con yêu thú kia, chỉ cần nó ngăn ở giao lộ không chịu dời đi, yêu thú sống dưới nước cũng không có cách nào tới.
Cho nên dù nơi này có bảo vật, vô số yêu thú sống dưới nước cũng chỉ có thể giương mắt nhìn từ một bên khác, dần dà đành phải từ bỏ.
"Điều này cũng nói thông được." Lúc này Sư Vô Mệnh ngược lại không chê con yêu thú kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906032/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.