Liễu Thanh Vận mở cửa phòng, nhìn thấy hai người trong phòng, lông mày cau lại: "Bách Lý sư đệ đâu?"
Hai huynh đệ Cát Như Tùng vội vàng đứng dậy, nói ra: "Chúng ta chỉ chớp mắt liền không thấy hắn, ta cho là hắn đi tìm ngươi.."
"Cái gì? Không thấy Bách Lý sư đệ?" Tang Vũ Phỉ từ phòng sát vách đi ra, nghe vậy vừa tức vừa gấp: "Sao các ngươi không trông hắn cho kỹ? Nơi này chính là trấn Hoàn Cốt, còn không biết có nguy hiểm gì, ngộ nhỡ hắn lại bị người lừa đi làm sao bây giờ?"
Cát Như Bình vẻ mặt đau khổ nói: "Chúng ta làm sao có thể trông được hắn? Nếu có thể trông được, sư tôn cũng sẽ không phái Liễu sư tỷ cùng đi."
Tang Vũ Phỉ vẫn rất tức giận: "Sao lại trông không được? Không nghe lời liền trói lại.."
"Sư muội!" Liễu Thanh Vận kêu một tiếng.
Không chỉ có Liễu Thanh Vận, ngay cả hai huynh đệ Cát Như Tùng đều là một mặt không đồng ý, Tang Vũ Phỉ tức giận đến không được, dậm chân mắng: "Các ngươi cứ thả hắn đi, chờ hắn tự mình tìm đường chết, xem các ngươi làm sao giải thích với cung chủ và sư tôn.."
Lời còn chưa nói hết, liền thấy Bách Lý Trì xuất hiện tại cửa ra vào.
Bách Lý Trì sinh ra đã có ngoại hình ưa nhìn, môi hồng răng trắng, mắt như sao sáng, mỗi khi cặp mắt to đen láy giống chó con kia nhìn người, rất dễ dàng làm cho người mềm lòng.
Lúc này hắn đang dùng cặp mắt chó con kia nhìn bọn họ, nhìn đến nỗi khiến đám người đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906001/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.