Hôm sau, khi Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu tỉnh lại liền nhìn thấy bé con mũm mĩm ngồi ở bên giường, đôi chân béo múp lắc lư trên không.
Bé con mũm mĩm thấy bọn họ tỉnh lại, nhếch miệng nở nụ cười.
Mặc dù thân thể nó có chút trong suốt, nhưng ngũ quan tinh xảo đáng yêu này, lúc cười lộ ra vài chiếc răng sữa, mái tóc mềm mại mượt mà trên đầu, đều thuyết minh loại sinh linh thiên nhiên đặc thù liên quan tới "Trẻ con" này có thể khiến người ta dễ dàng có ấn tượng tốt.
Lúc Văn Kiều nhìn thấy nó vô cùng vui vẻ: "Ngươi tới sớm thật đấy!"
Bé con mũm mĩm nói: "Trời còn chưa sáng ta đã đến rồi, ngươi bảo hôm nay có thể đến tìm ngươi chơi mà."
"Đúng thế, chúng ta cùng nhau ăn sáng đi."
"Được!"
Ninh Ngộ Châu yên lặng rời giường, nhìn một người một khí đang trò chuyện, mắt sắc hơi sâu.
Chờ đến lúc hắn kéo Văn Kiều đến trước kệ khi nàng đã đồng ý chuẩn bị cùng tiểu khí linh chạy ra ngoài chơi, vắt một cái khăn nóng cho nàng rửa mặt, bé con mũm mĩm trước đó còn rất vui vẻ lập tức có chút e sợ, cẩn thận từng li từng tí trộm nheo mắt nhìn sắc mặt của hắn, như thể lo lắng hắn sẽ tức giận.
"A Xúc, phải rửa mặt trước." Ninh Ngộ Châu nói.
Văn Kiều có chút ngượng ngùng nói: "Vừa rồi quá vui vẻ, nhất thời quên mất."
Những ngày gần đây, Ninh Ngộ Châu đều luyện đan bên trong hiệu thuốc, đương nhiên nàng cũng sẽ không tự mình nằm ngủ ở trên giường, mà là đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905981/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.