Trong phòng lập tức truyền đến tiếng vải vóc bị xé rách và những lời thô tục khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Bà mẫu ta, người vẫn nằm rạp ngoài cửa nghe trộm, đã tức đến run rẩy toàn thân, “Đồ tiện phụ! Trả mạng con ta đây!!”
Bà mẫu ta xô tung cửa phòng, gào thét xông vào! “Á—!” Tiếng thét chói tai của Liễu Kim Liên vang lên.
Trong phòng hỗn loạn cả lên. Truyền đến từng tràng tiếng đ.á.n.h đấm, c.h.ử.i rủa và tiếng đồ vật đổ vỡ.
Ngay sau đó, chỉ nghe một tiếng động lớn, trầm đục. Bà mẫu ta rên lên một tiếng ngắn ngủi vì đau đớn. Mọi âm thanh đều tắt lịm.
Cửa phòng bị kéo mở, tên hán t.ử quần áo xộc xệch, hoảng loạn lao ra, miệng lắp bắp kêu: “Không liên quan gì đến ta!” Rồi loạng choạng chạy xuống lầu.
Tiểu nhị đi ngang qua tò mò thò đầu vào nhìn, lập tức sợ đến hồn xiêu phách lạc, kêu lên the thé, “Á—! G.i.ế.c… g.i.ế.c người rồi! Có án mạng rồi!”
Rất nhanh chóng, tiếng chân dồn dập của đám nha dịch tràn ngập hành lang.
Trong phòng tan hoang, bừa bộn. Áo trên của Liễu Kim Liên gần như bị xé nát, kinh hãi co quắp trong góc. Còn bà mẫu ta thì nằm sấp trong vũng máu, đã không còn hơi thở.
Ta đứng ngoài đám đông, lạnh lùng nhìn một cái. Rồi âm thầm biến mất ở cuối hành lang.
14.
Vài ngày sau, huyện nha mở công đường xét xử.
Tên hán t.ử kia tên là Tôn Đại Cường, là một kẻ cờ bạc, chưa kịp chịu hình phạt đã khai tuốt tất cả.
Hóa ra hắn ta thua hết tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-gia-que-ta-khien-han-que-that/4891187/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.