Hắn nói Bạch Linh, xuất thân của nàng còn không trong sạch bằng nàng ấy, ta dựa vào cái gì mà yêu nàng?
"Ta có thể cho hắn cái gì chứ, ta chỉ có cái thân thể này, đủ để hắn dẫm đạp để trèo cao mà thôi."
Nước mưa như trút xuống, dội lạnh trái tim nàng ta.
Khóc mệt rồi, nàng ta ném con d.a.o trong tay xuống đất, vang lên tiếng leng keng.
Bạch Linh bỗng nhiên cười lạnh: "Ta thật ngốc, tại sao ta phải tìm đến cái chết?"
"Đều là bán, ta bán cho hắn chi bằng bán cho người khác, khiến hắn hối hận cả đời."
Nàng ta mặc áo trắng, chân trần, bước vào màn mưa.
Con hẻm nhỏ hun hút, giống như một vực sâu không đáy, không thấy ánh sáng.
Không phải như vậy, không nên như vậy.
Bước sai một bước, không thể bước sai cả đời.
Ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không thể nói rõ ràng.
Nhi tử Thượng thư, kỹ nữ thanh lâu, rơi xuống vực sâu, thăng quan tiến chức.
Một suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu ta, ta cảm thấy lạnh sống lưng.
Nếu đây không phải là chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, nếu như ngay từ đầu, Bạch Linh đã là viên gạch lát đường cho Lục lang.
Hai người gặp nhau ở thanh lâu, Bạch Linh cho rằng mình đã gặp được lương nhân, nhưng thực chất đã rơi vào cái bẫy của Lục lang.
Ngày hôm đó trước mặt Trạng nguyên lang, Bạch Linh ngượng ngùng lại dũng cảm dâng lên khế ước bán thân.
Lục lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-moi-that-vo-si/3629725/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.