7
Không thích Tạ Vô Tướng là một chuyện rất khó.
Hắn sẽ viết lời chú thích cho bài thơ của ta, nói muốn tập hợp thành một tập thơ.
Hắn sẽ mặc bộ y phục đỏ rực rỡ nhất, như ngọn lửa nhảy nhót, nhìn thẳng vào mắt ta.
Hắn sẽ vui vẻ chạy vào phòng, khiến rèm châu va chạm vào nhau tạo nên âm thanh leng keng vui tai, bưng đến trước mặt ta món hạt dẻ rang mà ta tiện miệng nhắc tới.
Cho dù hắn có trăm phương ngàn kế lấy lòng, cho dù ta có rung động thế nào.
Ta vẫn luôn cảnh giác, không dám trao trọn con tim.
Ta sợ rất nhiều thứ.
Sợ hắn phụ bạc, sợ hắn đoản mệnh.
Ngay cả A Nha cũng hỏi hắn, gả cho huynh, A Trúc tỷ tỷ mới có thể sống tốt, nhưng mà A Trúc tỷ tỷ lạnh nhạt như vậy, Tạ ca ca sẽ không cảm thấy bất công sao?
Tạ Vô Tướng búng nhẹ lên trán A Nha: "Cho dù không có ta, nương tử nhà ta cũng có thể sống rất tốt, nàng ấy có thể tự nuôi sống bản thân, nàng ấy có thể sống thật xinh đẹp.”
"Hơn nữa, ta muốn đối xử tốt với nàng ấy, liên quan gì đến muội chứ?"
A Nha ghé vào cửa sổ, nháy mắt với ta.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Chớp mắt đã đến lễ Thất tịch.
Hôm nay trời mưa, đoàn hát sắp diễn vở《Lãn sơ trang》.
Ngay cả vở《Đăng Nương truyện》cũng đã hát đến đoạn: Thuyền con lênh đênh trên biển khổ, dã thú bị nhốt trong lồng hối hận cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-moi-that-vo-si/3629724/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.