Những thứ ấy, Trần Sùng Lễ dùng một mồi lửa thiêu rụi toàn bộ.
Khi Huệ Thông bỏ chạy, lão va vào bàn thờ, khiến tượng Phật đổ xuống, vừa khéo đập trúng đầu lão. Tại chỗ bỏ mạng.
Về đến nhà, Trần Sùng Lễ trầm mặc rất lâu, có khi ngồi trong thư phòng cả ngày, lần lượt mài dũa đao kiếm.
Ta mang cơm nóng đến, chờ bên ngoài. Chỉ cần chàng lộ diện, ta nhất định ép chàng ăn vài miếng.
Những ngày này, chàng không lên triều. Hoàng đế thường sai người đến thúc giục, ta đều thay chàng cáo bệnh từ chối.
Ta hỏi Đoan Dương rốt cuộc có chuyện gì. Nàng thở dài, nói rằng chẳng qua hoàng đế không có con, các phiên vương nơi nơi đều nôn nóng, đồng loạt dâng sớ xin vào kinh triều bái. Thực chất, là muốn ép hoàng đế nhận con nuôi từ tông thất.
Hoàng đế lo lắng bồn chồn, nghĩ mãi chẳng ra cách từ chối, nên định nhờ Trần Sùng Lễ giải quyết việc này.
Mặt dày thật.
Bảy năm qua, Trần Sùng Lễ gánh vác quốc sự trên vai, dưới danh tiếng lẫy lừng ấy, phải chịu biết bao chỉ trích và vu khống.
An Vương từng phạm đại nghịch với Đông cung, thế mà còn mặt dày làm hoàng đế, lại còn tùy tiện sai bảo người sư đệ mà tiên Thái tử thương yêu nhất.
Nghe tiếng mài đao trong thư phòng vọng ra, lòng ta cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Vị hoàng đế hiện tại này, quả thật ngài thấy mình sống quá lâu rồi.
21
Lý do cáo bệnh đã khiến hoàng đế sinh nghi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta/3744064/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.