Ba đêm sau, ta âm thầm theo sau Trì Uyển rời khỏi phủ, tiến về phía chùa Linh Sơn, nhưng lại nhanh chân vào trước nàng một bước.
May mắn thay, căn phòng của Đại sư Huệ Thông lúc ấy không có ai. Ta thuận lợi nấp dưới bàn thờ.
Chẳng bao lâu sau, cánh cửa bị đẩy mở, tiếng bước chân hai người lần lượt vang lên.
"Ngươi thật sự muốn làm vậy sao? Nhưng trong những chuyện này, Tề Vương Điện hạ cũng có tham dự, chẳng phải làm vậy sẽ tổn hại thanh danh của ngài ấy ư?" Đó là giọng của Huệ Thông.
"Nhảm nhí, ta đương nhiên đã xóa sạch bóng dáng của Vương gia khỏi những bằng chứng này.
Chỉ có điều, ả tiện nhân Lục Châu vẫn là một mối họa. Năm xưa, ả biết không ít chuyện, thế mà lại để ả trốn thoát.
Nếu không có ả, căn bản đã chẳng xảy ra những chuyện sau này! Ta nhất định phải g.i.ế.c c.h.ế.t ả!"
Trì Uyển căm phẫn nói, rồi hỏi tiếp: "Hiện tại bên cạnh ta chẳng còn mấy thị vệ trung thành. Ta sai ngươi đi tìm Lục Châu, đã tìm được chưa?"
Huệ Thông đáp: "Ta đã nhờ Trần phu nhân đi tìm."
Trì Uyển hoảng hốt: "Trì Trường Hi? Ả cùng Trần Sùng Lễ là một cặp gian phu dâm phụ, ngươi lại nhờ ả tìm? Ngươi bị điên rồi sao?"
Huệ Thông thở dài một hơi: " rần Phu nhân là một thương nhân có lương tâm. Những gì nàng ta hứa, chắc chắn không thất hứa. Ta làm ăn với nàng ta rất nhẹ nhàng vui vẻ, chẳng giống như các người trong hoàng tộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta/3744062/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.