Ta và Phù Tang trở lại phòng, bữa tối đã được dọn sẵn.
Ăn được nửa chừng, người của phủ Đoan Dương đến cầu kiến.
Cung nữ thân cận bên Đoan Dương công chúa nở nụ cười tươi, hành lễ:
“Phu nhân, gần đây Vân Nam tiến cống một ít nấm tươi. Công chúa đặc biệt chọn vài loại thượng hạng để gửi đến tặng người.”
Phù Tang vội vàng bước lên nhận lấy.
“Nấm ngon nhưng cách chế biến lại cần chú ý, công thức đã được ghi lại trong thực đơn, xin phu nhân nhất định phải làm đúng cách, nhớ nấu chín kỹ.”
Ta mỉm cười cảm ơn:
“Thay ta gửi lời cảm ơn công chúa của các ngươi.”
Sau khi nàng rời đi, ta nhìn vào giỏ nấm, ánh mắt thoáng trầm tư.
“Ta từng nghe các bằng hữu thương nhân vùng Hoài nói rằng nấm Vân Nam rất ngon, nhưng dễ gây ngộ độc. Nhẹ thì sinh ảo giác, nói nhảm; nặng thì mất mạng.”
Ta nhìn Phù Tang, cả hai ánh mắt giao nhau.
“Trì Uyển chưa ăn tối, phải không?”
Phù Tang vui mừng từ tận đáy lòng:
“Chưa ạ. Người bảo để nàng ta đói một bữa mà.”
“Ài,” ta cũng bị sự hân hoan của nàng làm cho vui vẻ, “Ta làm tỷ tỷ, sao nỡ để muội muội mình đói bụng được?”
Phù Tang hỏi:
“Vậy nên…”
Ta đáp:
“Đi đi.”
15
Vì chuyện bị ta giam lại, Trì Uyển tức giận đến phát điên. Khi hạ nhân mang cơm đến, nàng còn định đập bể bát đĩa.
Nhưng mùi canh nấm thơm nức khiến người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta/3744060/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.