Hôm nay trong đám đông xem cuộc đua, rất nhiều người mang theo loại túi phúc này, nhưng "ma cao một thước, đạo cao một trượng," ta – Trì Trường Hi, chỉ đánh những trận đã có sự chuẩn bị.   
Đám cận vệ của Tề vương không tìm được cơ hội gây hỗn loạn, trong lúc rút lui đã bị thuộc hạ của Trần Sùng Lễ phát hiện.   
Trần Sùng Lễ dẫn người đi trước một bước, dự định truy đuổi tận hang ổ để tiêu diệt sạch.   
Ta đành cùng Phù Tang ung dung trở về nhà.   
Trên đường về, đi qua Tòa Tiêu Tương nổi danh của Lâm An, ta bảo phu xe dừng lại.   
Ta quay sang Phù Tang:   
“Hôm nay vất vả rồi, đi, tỷ muội ta đi vui chơi một phen.”   
Phù Tang lập tức xoa tay háo hức, cười rạng rỡ:   
“Hehehe!”   
Trong Tòa Tiêu Tương, tiếng đàn sáo du dương không ngừng vang lên, phong nhã vô cùng.   
Các nghệ sĩ trong lầu đều là nam nhân, tương ứng với đó, khách khứa phần lớn là nữ nhân.   
Ta để Phù Tang tự do vui chơi, còn mình gọi công tử Sở Ngọc – đầu bảng – vào phòng riêng.   
Một khúc đàn kết thúc, cả hai đều im lặng.   
Hồi lâu, ta uống một ngụm trà, đặt chén xuống, thong thả nói:   
“Làm nghề chốn ôn nhu quả nhiên dễ kiếm tiền, đúng không?”   
Sở Ngọc “phịch” một tiếng quỳ xuống, cây tỳ bà trong tay vì đặt xuống vội vàng mà phát ra tiếng kêu nghe não nề.   
“Chủ nhân! Thuộc hạ sai rồi! Xin hãy cho thuộc hạ thêm thời gian, nhất định sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta/3744059/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.