Trong tửu lâu, các thực khách khác thấy vậy đều hoảng loạn, vội vàng đứng bật dậy chạy ra ngoài.
Thế nhưng, tửu lâu vốn đã chật kín người, một khi mọi người hoảng hốt, tình cảnh lập tức trở nên hỗn loạn vô cùng, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu thảm thiết.
“Đừng chen! Đừng chen!”
“Á! Con ta bị các người giẫm dưới chân rồi, xin cầu các người nới ra một chút! Con ta… con ta e là không sống nổi nữa!”
Nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng sẽ xảy ra thảm họa giẫm đạp nghiêm trọng! Tô Lệnh Nguyệt phản ứng cũng nhanh, lập tức bảo thị tỳ của Trần Vô Ưu đưa nàng ấy tới chỗ an toàn rồi an bài, sau đó gọi tất cả hộ vệ của bọn họ cùng đi duy trì trật tự.
Ôn Ninh cũng theo tới, lớn tiếng quát:
“Mọi người đừng chen! Đừng hoảng!”
“Nếu có người bị kẹt trong đám đông, cảm thấy khó thở, hãy cố gắng gập tay lại đặt trước ngực, tự tạo khoảng trống để hít thở!”
“Ai có trẻ nhỏ, người lớn đi cùng cố gắng chống tay tạo thành khoảng không hình tam giác cho trẻ!”
“Nếu chẳng may ngã xuống đất, lập tức đặt tay trước ngực, co chân và mông lại!”
Nàng hết lần này đến lần khác lớn tiếng hô, còn sai các hộ vệ của bọn họ cùng hô theo.
Đám hộ vệ ban đầu còn hơi sững sờ, cho đến khi Tô Lệnh Nguyệt quát khẽ một tiếng:
“Nghe theo lời Ôn đại phu!”
Lúc ấy mới không còn do dự, đồng loạt hô theo Ôn Ninh.
Cảnh hỗn loạn ấy không biết kéo dài bao lâu, bên ngoài rốt cuộc vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5020151/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.