Trần Cẩn Phong nghe càng lâu, mày càng nhíu chặt, mí mắt khẽ nâng, nhìn về phía Ôn Ninh đang đứng cách đó không xa.
Trần Vô Ưu sớm đã ngồi không yên, thấy Hoa di nương khí thế mỗi lúc một mạnh, liền cắn môi định đứng dậy, nhưng lại bị Tô Lệnh Nguyệt bên cạnh kéo xuống.
“ Tam tẩu, buông ta ra! Ninh tỷ tỷ tuyệt đối không phải loại người đó!”
Tô Lệnh Nguyệt trong mắt thoáng hiện một tia sáng tối, song chỉ dịu giọng an ủi:
“ Vô Ưu, bây giờ muội ra ngoài, chỉ khiến tình thế thêm hỗn loạn. Chúng ta đều ở đây, chỉ cần Ôn di nương đường đường chính chính, chẳng lẽ muội còn sợ nàng bị oan sao?”
Đây ngược lại là một cơ hội tốt để nhìn rõ bộ mặt thật của nữ nhân kia.
Nàng ta là tiên hay là yêu, cứ để nàng xem cho tỏ.
Trần Vô Ưu trong lòng nóng như lửa đốt, tạm thời không nhận ra ẩn ý trong lời nói của Tô Lệnh Nguyệt, chỉ dừng lại giây lát rồi miễn cưỡng ngồi xuống:
“ Đúng, Ninh tỷ tỷ nhất định sẽ không sao, ta không thể gây thêm phiền toái cho tỷ ấy.”
Tô Lệnh Nguyệt thầm thở phào, nghiêng sang phía trượng phu, khẽ nói:
“ Thiếp suýt chẳng nhận ra đó là Ôn di nương. So với trước kia, nàng ta thay đổi quá lớn. Một người làm sao có thể biến đổi nhanh đến thế?”
Trần Cẩn Tư quay đầu liếc nhìn nhị ca đang ngồi ở vị trí chủ toạ, thấp giọng đáp:
“ Chuyện này, nhị ca tự có chủ ý, chúng ta cứ xem là được.”
Giữa đại sảnh, Hoa di nương thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5003759/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.