🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trước cửa lâu đài có một đám vệ sĩ khác đứng canh khá nghiêm ngặt. Khi thấy có chiếc xe lạ đi vào, bọn họ ngay lập tức cảnh giác.

Lục Tây bước xuống mở cửa xe cho Hàn Tuyết. Một cô gái với gương mặt xinh đẹp, các đường nét thanh tú nhưng lạnh lùng xuất hiện, cả đám vệ sĩ sững người. Chiếc áo choàng lông màu đen càng làm nổi bật nước da trắng của Hàn Tuyết. Bên cạnh là hai người đàn ông khí thế không thua gì bọn họ.

"Chào... chào đại tiểu thư." Gã đội trưởng hoảng hốt. Mấy người kia nghe vậy liền đứng lại thành hai hàng thẳng tắp nghiêm chỉnh. Có những gã trước giờ chỉ mới được nghe danh "Đại tiểu thư" qua truyền miệng, nay mới được chứng kiến tận mắt nên không khỏi tò mò, chớp lấy cơ hội nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt.

Một tên chạy đến mở cửa lâu đài cho Hàn Tuyết, Lục Tây và Địch Vũ vừa đi vừa quan sát xung quanh.

Bên trong lâu đài mọi thứ vẫn được bài trí như cũ, dường như không có gì thay đổi, phong cách cổ điển sang trọng nhưng không khí có chút cô đơn, quạnh quẽ. Lão quản gia vừa thấy Hàn Tuyết đi vào, ông mừng rỡ chạy đến.

"Tiểu thư, cuối cùng cô đã về rồi."

Có lẽ ông là người đầu tiên thấy vui mừng khi nhìn thấy Hàn Tuyết. Còn mấy gã vệ sĩ thấy cô cứ như thấy ma. Hàn Tuyết mỉm cười rồi cởi áo choàng đưa cho lão quản gia.

"Ba của tôi đâu?" Hàn Tuyết quay lại hỏi gã đội trưởng đang đi sát bên cạnh.

"Thưa tiểu thư, lão đại ở trong phòng khách với lão Trạch." Hắn trả lời rồi xoay người đi ra ngoài.

"Hai người ngồi nghỉ ngơi đi." Hàn Tuyết chỉ về phía ghế sô pha to lớn cho Lục Tây và Địch Vũ ngồi. Lão quản gia gọi người hầu mang nước, đồ ăn nhẹ lên cho họ. Cô đi về hướng phòng khách, vừa mở cửa ra liền nghe tiếng tranh cãi rất gay gắt.

"Tôi đã nói là cậu quên chuyện đấy đi lão Trạch, đừng bao giờ nhắc lại nữa." Giọng Đông Trấn rền vang.

Trạch Giang tức giận bừng bừng quay ra cửa thì thấy Hàn Tuyết đứng đó từ bao giờ. Cô cười rồi lễ phép chào.

"Ba, chú Trạch, con về rồi."

Trong chốc lát không khi căng thẳng như tan biến mất. Trạch Giang thoáng ngạc nhiên nhưng liền tiến đến ôm lấy Hàn Tuyết.



"Nhóc con chịu về rồi sao? Chủ còn chút việc, bữa tối sẽ quay lại với mọi người." Nói rồi ông vội vã rời đi.

Trạch Giang đi rồi, Đông Trấn mới từ từ bước đến nhìn kỹ Hàn Tuyết, không còn vẻ hùng hổ như lúc nãy, thậm chí đôi mắt hơi ngấn nước. Ông xoa đầu Hàn Tuyết rồi ôm chầm lấy cô, cố gắng kìm nén xúc động."

"Bảo bối của ta, ông già này nhớ con lắm."

Hàn Tuyết không nói gì, chỉ im lặng trong vòng tay của Đông Trấn. Người đàn ông này tuy dáng người tuổi trung niên nhưng từ dáng người đến phong thái vẫn rất phi phàm, đôi mắt sâu, mày rậm, gương mặt đã có dấu ấn thời gian đậm vẻ phong trần, từng trải.

"Nào để ba xem con gái lớn như thế nào rồi." Đông Trấn đẩy Hàn Tuyết ra một chút rồi ngắm nghía cô như ngắm một bảo vật. Trên gương mặt ông tràn đầy sự yêu thương.

Một lát sau Đông Trấn mới nhận ra sự có mặt của hai người đàn ông bên ngoài phòng khách.

"Đây là bạn của con." Hàn Tuyết nắm tay ông kéo ra ngoài giới thiệu Lục Tây và Địch Vũ.

Cả hai đều đứng dậy chào Đông Trấn một cách cung kính. Có lẽ chỉ có Hàn Tuyết mới thấy bình thường, chứ người khác gặp ba của cô đều có phần nể sợ trước uy phong của ông. Lão đại của Hắc Bang đâu thể như những người khác được.

"Không phải con rể à?" Đông Trấn có chút thất vọng hỏi Hàn Tuyết.

Lục Tây, Địch Vũ suýt bị sặc nước.

"Không phải, dịp khác sẽ giới thiệu cho ba" Hàn Tuyết bật cười.

Là bạn của Tiểu Tuyết thì chính là khách quý ở đây. Các cậu cứ gọi tôi là bác Đông, không cần phải khách sáo." Đông Trấn nhìn qua một lượt hai người đàn ông đang đứng trước mặt.

Lão quản gia gọi người hầu sắp xếp phòng nghỉ cho Lục Tây và Địch Vũ. Đích thân ông mang hành lý của Hàn Tuyết lên phòng của cô.



"Hai anh có thể đi dạo ngắm cảnh xung quanh một lát."

Hàn Tuyết nói rồi cùng Đông Trấn đi vào thư phòng. Cánh cửa vừa đóng lại, mặt ông liền nghiêm túc.

"Con gặp nguy hiểm hay sao mà để họ đi cùng vậy?" Với kinh nghiệm dày dặn của Đông Trấn thì nhìn qua là biết Lục Tây và Địch Vũ không hề tầm thường. Hàn Tuyết bất ngờ trở về cùng hai người đàn ông bí ẩn làm vệ sĩ đương nhiên phải khiến ông suy nghĩ.

"Con không sao cả. Nhưng ba với chú Trạch có chuyện gì vậy? Con nghe hai người tranh cãi rất căng thẳng." Hàn Tuyết lo lắng nhìn Đông Trấn.

Ông kéo cô đến ngồi trên ghế sô pha, khẽ thở dài.

"Con có nghe đến tập đoàn Thiên Du không? Tổng bộ của họ ở Đế Đô, chi nhánh ở Nam Thành do con trai của lão già Thành Phương quản lý. Bên đó muốn lão Trạch làm bảo kê ở Nam Thành để củng cố địa vị cho con trai lão. Nhưng đó không phải là tiêu chí của Hắc Bang

xưa giờ. Lão gia Thành Phương đó không đáng tin. Ba phản đối nếu mà cái lão già nhu nhược thành Phương đó không đáng tin. Ba phản đối nếu mà cái lão già nhu nhược thành Phương đó không đáng tin. Ba phản đối nếu mà cái lão già nhu nhược thành Phương đó không đáng tin. Ba phản đối nếu mà cái lão già nhu nhược thành Phương đó không đáng tin. Ba phản đối nếu mà cái lão già nhu nhược thành Phương gây ra nhiều chuyện."

Nghe nhắc đến Thiên Du gương mặt Hàn Tuyết có chút biến đổi nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.

"Con về bất ngờ như vậy cũng là có chuyện liên quan giữa Hắc Bang và Thiên Du." Hàn Tuyết quyết định phải nói rõ ràng mọi chuyện.

Cô kể cho Đông Trấn nghe về việc xảy ra ở Nam Thành giữa Thần Không và Thiên Du. Nhưng chỉ chọn lọc mấy vấn đề chính, chuyện cô bị Black J truy sát thì không kể, thậm chí cả chuyện năm năm về trước. Nếu Đông Trấn mà biết chắc sẽ lên cơn thịnh nộ mất.

"Rầm..." ông giận dữ đập tay xuống bàn.

"Đúng là có người không chịu ngồi yên rồi." Đông Trấn gằn giọng.

"Ba, cứ bình tĩnh đã, vẫn còn chưa rõ ràng là ai. Cứ âm thầm điều tra trước. Bây giờ thể lực của chú Ngô và chú Trạch khá lớn, gây động tĩnh sẽ không ổn. Dù sao con cũng là một phần của Hắc Bang, hãy để con giúp ba." Hàn Tuyết nắm lấy tay Đông Trấn siết chặt, ánh mắt kiên định.

Đông Trấn hiểu con gái của mình hơn ai hết. Hàn Tuyết đã muốn làm gì nhất định sẽ làm cho được. Lần này biết trong Bang xảy ra chuyện cô mới chịu trở về thăm ông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.