Khi cánh cửa thang máy vừa đóng lại, người đàn ông trẻ tuổi liền nhanh như chớp ra tay đánh gục hai người đàn ông áo đen, Hàn Tuyết cũng giải quyết xong tên đứng bên cạnh.
"Ding" cửa thang máy mở ra, Địch Vũ quan sát bên ngoài không có người
mới lôi ra mấy tên áo đen lúc nãy, Hàn Tuyết phụ giúp một tay nhốt bọn chúng vào một góc kín.
"Những người khác đâu?" Hàn Tuyết hỏi
"Lên trên trước rồi" Địch Vũ vừa trả lời vừa lấy một khẩu súng trong Balô ra đưa cho Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết cầm súng kiểm tra qua một lượt rồi nhét vào sau lưng quần. Cả hai tiếp tục vào thang máy nhấn nút lên trên.
Hàn Tuyết nhận ra mấy tên áo đen vừa rồi rất giống người của Thành Phong. Có lẽ bọn chúng muốn bắt cô để uy hiếp Lâm Cảnh Thần.
"Tiểu Hổ vừa báo cáo Lâm Cảnh Thần an toàn rời khỏi trung tâm hội nghị rồi. Không ngờ người em muốn bảo vệ là Lâm Cảnh Thần đấy." Địch Vũ nhìn Hàn Tuyết với ánh mắt sâu xa. Đã rất lâu rồi họ mới gặp nhau, cô vẫn xinh đẹp như vậy nhưng lại rất khó nắm bắt. Đột ngột Địch Vũ ôm lấy Hàn Tuyết.
"Tôi rất nhớ em"
Mùa đông năm năm trước, tại biên giới phía Bắc, Hàn Tuyết đã phát hiện một toán lính đánh thuê bị bắn rơi xuống khu vực núi tuyết. Cô đã lẳng lặng vào núi kiểm tra. Chỉ còn Địch Vũ và ba người khác sống sót nhưng bị thương khá nặng. Hàn Tuyết có một ngôi nhà gỗ nằm sâu trong rừng, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3737408/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.