🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hàn Tuyết giữ vững tay lái và tốc độ. Đến một đoạn đường ít xe hơn, cô đột ngột chuyển làn, đạp phanh giảm tốc độ, chiếc xe bám phía sau lúc này không kịp phản ứng, trong phút chốc vượt lên song song với xe của Hàn Tuyết. Cửa sổ xe cạnh Lưu Ninh hạ xuống, anh ta cầm súng bắn liền mấy phát vào lốp xe. Chiếc xe nọ bị bắn bất ngờ, nổ lốp, lảo đảo đâm vào hành lang đường.

"Đúng là không hổ danh đội trưởng Lưu" Hàn Tuyết nhếch môi khen ngợi. Lưu Ninh mặt không cảm xúc nhưng bên trong đã có sự đánh giá khác đối với Hàn Tuyết. Xem như cô cũng có chút bản lĩnh.

Chiếc xe còn lại né qua được, tiếp tục bám riết sát sao xe Hàn Tuyết. Cô lái về phía trung tâm thành phố. Lúc này cao điểm lượng xe trên đường càng lúc càng đông nhưng cô không hề giảm tốc độ. Phía trước ngã tư chỉ còn vài giây là chuyển sang đèn đỏ. Hàn Tuyết nhấn ga chạy nhanh hơn, đèn vừa chuyển đỏ, cô vẫn lao vút qua, lách qua được một chiếc xe tải nhỏ từ bên hông chạy đến, chiếc xe sau lao theo không kịp thắng, đâm sầm vào chiếc xe tải tạo nên một vụ tai nạn hỗn loạn.

Hàn Tuyết liếc gương chiếu hậu rồi mới thở phào một chút. Lưu Ninh bên cạnh lúc nãy cũng thót tim. Chiếc xe dừng lại trước khách sạn, Hàn Tuyết bước xuống liền xem xét nhìn xung quanh một lượt.

"Đội trưởng Lưu mau quay lại bên Lâm Tổng. Tôi ổn rồi, không cần anh bảo vệ nữa". Hàn Tuyết nói rồi quay lưng đi vào khách sạn. Lưu Ninh có hơi do dự nhưng cuối cùng anh ta vẫn lái xe nhanh chóng quay lại với Lâm Cảnh Thần.

Hàn Tuyết đút tay vào hai túi quần, chậm rãi đi vào thang máy. Cô vừa bước vào bên trong, có ba gã đàn ông mặc đồ đen cũng theo vào. Cửa thang máy từ từ đóng lại. Chợt có một bàn tay chụp lấy cánh cửa giữ lại, một người đàn ông trẻ tuổi bước vào. Người này đường nét rắn rỏi, mặc quần bò, áo thun, bên ngoài khoác áo da màu đen, mang bốt, mái tóc hơi dài được cột gọn lại, đội mũ lưỡi trai màu đen, trên lưng đeo Balo to giống như du khách. Anh ta vừa đứng vào, bóng dáng cao lớn bao phủ lấy những người xung quanh.

Lục Đông nghe điện thoại của Lưu Ninh xong liền đi vào báo cáo ngay cho Lâm Cảnh Thần. Gương mặt anh thoáng chút thay đổi nhưng liền lấy lại ngay vẻ lãnh đạm, lạnh lùng. Lâm Cảnh Thần nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc. Đội Ảnh Đường đã đứng chờ sẵn trước tòa nhà hội nghị. Lưu Ninh vừa lái xe đến, mở cửa xe cho Lâm Cảnh Thần ngồi vào. Đoàn xe chuẩn bị đi thì có ba chiếc xe đen lạ ập đến bao vây lại.

Từ trên mấy chiếc xe lạ, những kẻ mặc đồ đen nhảy xuống rút súng bắn về hướng xe Lâm Cảnh Thần. Xe của Lâm Cảnh Thần là xe chống đạn, anh cùng Lục Đông, Lưu Ninh không hề nao núng. Người của Ảnh Đường lập tức xuống xe, bắn trả lại đám người phục kích kia.

Vệ sĩ của Ảnh Đường bắn hạ được khá nhiều tên áo đen bên kia. Nhưng tình trạng hỗn loạn phía trước khiến xe của Lâm Cảnh Thần vẫn chưa di chuyển được. Anh có chút sốt ruột, lấy điện thoại gọi cho Hàn Tuyết nhưng cô không nghe máy.



"Tại sao anh lại để lại cô ấy một mình" giọng Lâm Cảnh Thần đầy áp bức khiến Lưu Ninh căng thẳng không biết trả lời như thế nào. Trên phòng khách sạn vẫn còn người của Ảnh Đường ở lại bảo vệ, hy vọng bọn họ và Hàn Tuyết vẫn ổn.

"Giải quyết bọn chúng nhanh lên" Lâm Cảnh Thần ra lệnh.

Ảnh Đường tuy mạnh nhưng đối thủ khá đông, không thể trong thời gian ngắn mà tiêu diệt hết được.

Bất ngờ từng tên đối thủ nấp trong các góc khuất bị bắn hạ, đạn từ hướng khác bắn chứ không phải từ vệ sĩ Ảnh Đường. Bọn chúng bắt đầu hốt hoảng hét lên.

"Cẩn thận, có bắn tỉa"

Lâm Cảnh Thần ngồi bên trong xe quan sát tình hình xảy ra ở ngoài. Anh nheo mắt phán đoán hướng đạn bắn, nhìn qua thấy có một tòa nhà đối diện, có lẽ người bắn tỉa từ phía đó. Nhưng Ảnh Đường không hề có bắn tỉa đi theo. Là ai đang giúp bọn họ?

Trong bóng tối, Tiểu Hổ ngắm chuẩn xác, vừa bắn hạ từng tên vừa ngân nga đếm "Một, hai, ba ..."

Một lát sau Ảnh Đường với sự hỗ trợ của kẻ bắn tỉa bí mật mới giải quyết xong đám người kia. Xe của Lâm Cảnh Thần bắt đầu di chuyển. Lục Đông có thể thấy sự nôn nóng trong ánh mắt Lâm Cảnh Thần, lái xe nhanh hết sức có thể. Anh đã gọi cho Hàn Tuyết nhiều cuộc gọi nhưng cô vẫn không nghe máy.

Bởi vì bên này Hàn Tuyết khá bận rộn ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.