🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dùng bữa xong, Lâm Cảnh Thần nắm tay Hàn Tuyết ra ngoài đi dạo. Lúc này cô mới thấy được toàn cảnh khu biệt thự. Căn biệt thự màu trắng nằm giữa một khuôn viên rộng lớn, xung quanh được bao bọc bởi rừng cây đang ngả màu thay lá. Tiếng lá cây xào xạc vang lên theo từng bước chân. Hàn Tuyết có thể nhận thấy khu vực này được bảo vệ rất chặt chẽ, vệ sĩ rải rác khắp nơi nhưng họ vẫn giữ khoảng cách để cả hai có không gian riêng tư.

"Hai người lúc trước bị anh bắt giữ có tra ra được thông tin gì nữa không?" Hàn Tuyết lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng. Trong thời gian ngắn mà hai lão đại của Hắc Bang lần lượt xuất hiện ở Nam Thành khiến cô phải suy nghĩ.

"Không tra ra được, bọn chúng có vẻ không sợ chết. Lần trước Thẩm Bạch đến anh đã giao lại cho anh ta rồi." Lâm Cảnh Thần nhẹ nhàng vuốt một chiếc lá rơi trên tóc Hàn Tuyết.

"Thẩm Bạch? Anh ấy đã biết sự việc kia?" Hàn Tuyết thốt lên. Thì ra Thẩm Bạch đến Nam Thành vì lí do này.

"Đúng vậy, anh đổi hai người đó lấy sự đảm bảo cho lô hàng kia nhanh chóng qua biên giới cho nên Thẩm Bạch không phải là người đáng nghi. Mục đích anh ta giống em." Giọng Lâm Cảnh Thần rất trầm ấm, đầy sự tin tưởng với Thẩm Bạch.

"Vậy thì em bớt lo lắng được một phần." Hàn Tuyết thở phào, cảm giác tảng đá đè nặng trong lòng được tháo gỡ một chút.

"Nếu giữa Hắc Bang và Thần Không xảy ra mâu thuẫn thì ai sẽ được lợi nhất?" Hàn Tuyết ngước lên hỏi anh.

"Nếu ở Nam Thành thì trước mắt là Thiên Du. Nhưng có người cố ý để lộ ra Thiên Du và Hắc Bang bắt tay với nhau khác gì muốn biến Hắc Bang thành kẻ thù của Thần Không. Phán đoán của em về nội bộ của bang không sai. Không chừng có kẻ đang âm mưu chiếm quyền.

"Em vẫn muốn âm thầm điều tra, giờ nếu làm gì chỉ sợ kinh động đến kẻ trong bóng tối."

"Anh đã cho người theo dõi bên Thiên Du và Thành Phong. Nếu bọn họ đã có mối liên hệ với người bên bang thì sớm muộn cũng sẽ có sơ hở"



"Đúng là không hổ danh Lâm tổng, làm việc chu đáo quá." Mắt Hàn Tuyết sáng lên, giơ ngón tay ra vẻ khâm phục.

Lâm Cảnh Thần cúi xuống đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi cô.

"Vì anh không muốn thấy bạn gái của anh lao vào nguy hiểm một mình"

Tiếng tin nhắn trong điện thoại Hàn Tuyết vang lên. Cô mở ra thì thấy có hai đoạn clip được gửi đến từ Ngô Lạc. Một đoạn ghi lại cảnh Chung Sở Kỳ bỏ thuốc vào rượu. Đoạn còn lại mới khiến người ta kinh ngạc. Đó là Chung Sở Kỳ trong cơn say kéo một người đàn ông lạ vào phòng ... Hàn Tuyết nhìn Lâm Cảnh Thần nở nụ cười khổ. Đây đúng là thủ đoạn thường thấy của Ngô Lạc, dùng bỉ ổi trị bỉ ổi. Cô còn chưa ra tay xử lý thì ông chú "đáng kính" đã làm giúp rồi.

"Người đàn ông đêm đó là Ngô Lạc?" Thái độ Lâm Cảnh Thần sau khi thấy đoạn clip không có vẻ gì ngạc nhiên hay giận dữ.

"Đúng vậy, anh cũng biết chú ấy à? Bar Venus là chú Ngô tặng cho em."

"Có nghe qua tiếng tăm, một trong tứ lão đại"

"Chú ấy làm vậy cũng là vì em" Hàn Tuyết nhỏ giọng. Dù sao Chung Sở Kỳ cũng là nhân viên của tập đoàn, tự ý xử lý như vậy khiến Hàn Tuyết thấy hơi khó xử một chút.

"Anh phải cảm ơn Ngô Lạc mới đúng. Còn chưa kịp ra tay thì bị ông ấy giành trước rồi. Cô ta động đến em mà trả giá như vậy vẫn chưa đủ đâu." Nhắc đến chuyện này ánh mắt Lâm Cảnh Thần lóe lên tia lạnh lẽo chết người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.