Hàn Tuyết siết chặt bàn tay Lâm Cảnh Thần, nhìn anh với ánh mắt đầy tin tưởng.
"Chẳng phải em đã có anh bảo vệ rồi sao? Em sợ gì nữa chứ."
Lâm Cảnh Thần nhìn cô vẻ mặt đầy nuông chiều. Anh vòng tay qua eo rồi kéo Hàn Tuyết ôm chặt vào lòng.
"Mấy việc này để anh giải quyết. Em không cần ra tay nữa đâu. Cho anh ra dáng bạn trai che chở em một chút chứ?"
Hàn Tuyết bật cười, đôi mắt long lanh sáng ngời nhìn Cảnh Thần đầy hạnh phúc. Cô nhón chân lên chủ động trao cho anh một nụ hôn.
Dạo một vòng quanh khuôn viên biệt thự thì cả hai quay lại phòng khách. Hàn Tuyết ngồi cuộn tròn trên sô pha làm ổ. Lâm Cảnh Thần có chút việc phải vào thư phòng.
Cô cầm điện thoại suy nghĩ một lát rồi nhắn tin cho Ngô Lạc.
[Chú Ngô, có cần phải làm đến mức như vậy không?]
Không lâu liền có tin nhắn trả lời.
[Đương nhiên, để xem ai dám động đến bảo bối của chú]
[Tại sao chú đến Nam Thành vậy?]
[Chú mới mua lại quán bar đó nên đến kiểm tra. Nhóc con có thời gian thì về thăm nhà một chuyển. Mọi người ai cũng nhớ cháu.
[Được] Hàn Tuyết khẽ thở dài. Cũng đã đến lúc phải về rồi.
Hoàng quản gia mang ra cho Hàn Tuyết một tách trà nóng, thầm đánh giá cô. Việc Lâm Cảnh Thần đem một cô gái về đã kinh động tất cả người trên kẻ dưới trong biệt thự. Ông cũng đã nghe dì Lê kể qua nhưng vẫn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3734084/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.