"Em cảm thấy thế nào rồi?" Lâm Cảnh Thần lo lắng nhìn Hàn Tuyết. Mồ hôi túa ra trên gương mặt đỏ bừng của cô.
"Thuốc đang phát tác rồi" Hàn Tuyết đang cảm thấy mơ màng, bàn tay nhỏ mềm mại siết chặt cánh tay của Cảnh Thần, thân nhiệt cô vẫn đang tăng lên.
Lục Đông lái xe căng thẳng không kém. Chiếc xe đi được một đoạn rồi rời khỏi đường lớn, tiến vào một khu đất tư nhân rộng lớn. Cánh cổng đen nguy nga, sừng sững từ từ mở ra khi chiếc xe đến gần. Một tòa biệt thự lộng lẫy dần xuất hiện sau rừng cây.
Xe vừa dừng lại Lâm Cảnh Thần liền bế Hàn Tuyết xuống, đi thẳng vào trong, hướng về phòng ngủ chính. Lão quản gia chưa kịp chào thì bóng dáng cậu chủ bế theo một cô gái đã khuất sau cầu thang. Ông ta há hốc mồm nhìn qua Lục Đông cũng đang hối hả chạy theo. Đây là lần đầu tiên ông thấy Lâm Cảnh Thần đưa phụ nữ về nhà. Nhưng tình huống này không bình thường chút nào.
"Cậu Lục, đây là ... ông ta lắp bắp
Lục Đông dừng lại, quay qua dặn dò Hoàng quản gia vài điều.
Lâm Cảnh Thần đặt Hàn Tuyết đứng dưới vòi hoa sen rồi xả nước lạnh xuống. Giờ đây cô không thể tự đứng vững được nên anh phải ôm cô tựa vào, cùng đứng dưới làn nước lạnh.
Hàn Tuyết vẫn còn chút tỉnh táo, cô đẩy anh ra.
"Anh ra ngoài đi, đừng tắm nước lạnh sẽ bị bệnh mất, để em một mình được rồi."
"Không được" Lâm Cảnh Thần vẫn kiên quyết ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3733454/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.