Đôi bờ mi của Hàn Tuyết rũ xuống, khẽ run nhẹ. Hai ngón tay còn vương mùi thuốc sát trùng của Lâm Cảnh Thần véo nhẹ vào cằm của Hàn Tuyết, kéo mặt cô gần lại hơn. Hai người chỉ cách nhau một hơi thở. Ngón trỏ của anh vuốt ve bờ môi của cô.
"Cái miệng nhỏ này đang lảm nhảm gì vậy? Thay đổi cái gì? Cho dù em là ai, có làm gì đi nữa, Lâm Cảnh Thần này đã muốn theo đuổi em thì em có chạy đằng trời. Lúc nãy có phải em nói em thật sự thích anh?" Lâm Cảnh Thần cố ý nhấn mạnh câu cuối.
Hàn Tuyết nhìn anh, vẻ mặt có hơi mệt mỏi nhưng ánh mắt rất kiên định mà gật đầu. Lâm Cảnh Thần vòng tay ra sau lưng, ôm chặt cô vào lòng, môi anh thoáng ý cười.
"Như vậy là đủ rồi."
Cả người Hàn Tuyết dựa vào lồng ngực rắn chắc của Cảnh Thần. Cô cảm nhận được cả hơi thở phập phồng của anh, mùi đàn hương hòa lẫn với mùi hóc môn đầy nam tính xộc vào mũi cô. Hàn Tuyết cảm thấy ấm áp và an toàn lạ thường.
Tay Lâm Cảnh Thần vuốt ve mái tóc dài của Hàn Tuyết, giọng anh trầm ấm truyền từ trên đỉnh đầu cô xuống.
"Hàn Tuyết, em nghe cho rõ đây. Từ giờ em đã là bạn gái của Lâm Cảnh Thần. Có anh bên cạnh em, em muốn lao vào nguy hiểm anh sẽ lao vào cùng em. Em không còn đơn độc nữa biết chưa?" Khi nãy nhìn thấy cô đối diện với nguy hiểm một mình anh đã suýt lao ra, may mà Lục Đông kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3729586/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.