Cánh cửa căn hộ mở ra rồi nhanh chóng đóng lại. Hàn Tuyết ngồi phịch xuống ghế sô pha, vẻ mặt mệt mỏi. Lúc này có một cơn đau nhói truyền đến từ vai trái của cô.
Hàn Tuyết đi vào phòng tắm, trút bỏ bộ đồ đen trên người xuống. Nhìn vào gương cô thấy một vệt đỏ trên vai, máu rỉ xuống chảy thành những đường nhỏ. Cô thở dài, may mà đạn chỉ sượt qua da, không găm vào thịt. Nhưng cảm giác đau rát cũng rất khó chịu. Cô thoáng chau mày.
Chợt tiếng chuông cửa vang lên dồn dập khiến Hàn Tuyết giật mình. Giờ này đến nhà cô chỉ có thể là Lâm Cảnh Thần. Cô lấy vội áo choàng tắm mặc vào để che vết thương.
Cửa mở, đập vào mắt Hàn Tuyết là khuôn mặt băng giá của Lâm Cảnh Thần. Anh không nói gì mà cứ bước thẳng vào bên trong. Hàn Tuyết đóng cửa lại, lấy vẻ mặt bình tĩnh hỏi
"Sao giờ này anh lại đến đây?"
Lâm Cảnh Thần lúc này mới nhìn thẳng vào cô, ánh mắt sâu thẳm không đoán được cảm xúc.
"Tại sao không nghe điện thoại của anh?"
Hàn Tuyết giật mình, cô nhanh chóng lấy lí do đã chuẩn bị sẵn.
"Chắc do lúc nãy em mệt quá ngủ quên nên không biết anh gọi"
Lâm Cảnh Thần đứng rất gần với Hàn Tuyết, im lặng không nói gì.
Chợt anh vòng tay qua eo, kéo cô ôm vào lòng. Hàn Tuyết bị bất ngờ nhưng vẫn ngoan ngoãn trong vòng tay của Cảnh Thần.
Khi ôm cô, Lâm Cảnh Thần mới phát hiện ra mùi máu tanh thoang thoảng. Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3729585/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.