Uống xong ly rượu Hàn Tuyết cũng đã thấm mệt. Lâm Cảnh Thần thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô liền bế cô lên đi thẳng vào phòng ngủ. Hàn Tuyết ngồi trên giường, liếc nhìn cái áo choàng thấm máu rất khó chịu. Cô đến tủ quần áo lôi ra một cái đầm ngủ rộng rãi thoải mái rồi đi vào phòng tắm để thay ra.
Hàn Tuyết vừa rướn tay định mặc áo vào thì vết thương bị động khiến cô đau nhói rên lên một tiếng "A..."
Lâm Cảnh Thần bên ngoài nghe thấy vội mở cửa chạy vào. Đập vào mắt anh là một thân hình tuyệt mỹ, làn da trắng như tuyết, khuôn ngực đầy đặn, thắt eo nhỏ xíu, bờ mông tròn trịa. Tất cả tạo nên đường cong hoàn hảo trên người Hàn Tuyết. Lâm Cảnh Thần thoáng chút sững sờ, cả người anh như đông cứng lại.
Hàn Tuyết thấy anh xông vào liền bối rối, chỉ kịp xoay người quay lưng lại với anh, lấy chiếc đầm che lên phía trước.
"Xin lỗi, anh nghe tiếng em kêu nên chạy vào"
Lâm Cảnh Thần tiến đến từ sau lưng Hàn Tuyết, giọng dịu dàng, tay đoạt lấy cái váy ngủ trên tay cô.
"Để anh giúp em"
Lúc này mặt của Hàn Tuyết đã đỏ bừng, tim đập loạn xạ, cô đứng im tại chỗ không dám nhúc nhích. Lâm Cảnh Thần từ phía sau mặc cái đầm ngủ vào cho cô. Khoảnh khắc này như kéo dài vô tận. Yết hầu anh khẽ lên xuống. Lâm Cảnh Thần cảm thấy có chút hối hận vì kiên quyết ở lại với cô. Có trời mới biết anh đã phải kiềm chế vất vả như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3730590/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.