Tin được không? Sau đó thì quá khứ lặp lại, nàng được chuyên sủng. Ngày nào hắn cũng sang chỗ nàng. Mặc dù cơ thể nàng vẫn chẳng có tí phản ứng nào với hắn, nhưng bằng cách nào đó hắn vẫn say mê nó. Nhờ những chai dầu mỡ của hắn mà giờ đây việc nàng có phản ứng hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Ngọc Diệp thản nhiên cắt đi một bông hoa đang nở ở trong vườn.
Sức khoẻ của nàng đã hồi phục. Nàng chẳng còn lý do gì để mà né tránh những bữa ăn họp mặt kinh khủng nữa.
Hay thật ban đêm thì hắn ngủ với nàng, sáng dậy vẫn để những người khác dựa dẫm vào mình giống như nàng là người mù. Ánh mắt của hắn luôn dõi theo nàng đầy thách thức. Nhưng nàng chẳng biểu lộ điều gì.
Biểu cảm của nàng gần giống với A Tú, có điều nàng ta khép nép hơn. Nhìn vẻ mặt của nàng ta, nàng đoán được, cuộc sống của phu nhân có vẻ cũng không thích hợp hơn với nàng ta là mấy.
Nàng không hiểu sao hôm nay đều là món nàng thích nhưng nàng chẳng thấy muốn ăn gì cả.
Nàng cố và hết chén cơm chỉ mới xúc đầy một muỗng.
"Sao vậy? Ăn không ngon miệng sao?" - Hắn hỏi nàng, một tay vẫn quàng lấy Hoa Nguyệt.
Ngọc Diệp chớp mắt mấy cái rồi lắc đầu. Nàng nghĩ mình cần phải ăn thêm rau mới được. Miệng nàng thì nhai, đầu nàng thì nghĩ. Rốt cuộc hắn đang nghĩ gì?
Hắn thật sự cảm thấy nàng là bù nhìn, nàng là con rối. Hắn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424451/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.